CẦN VƯƠNG, ĐÔNG DU - Trang 695

- Tai anh thì phải nghe cô nàng thủ thỉ mới hay, chứ nghe đàn tôi thì ra

cái qué gì!

Tuynh cười khờ khờ, lên giọng hề chèo:

- "Huynh" nói như đi guốc vào bụng "đệ". "Đệ" xin bái phục!

Rồi anh ta cất giọng ngâm vài câu ứng tác, lời lủng củng nhưng giọng

nghe được:

Tiếng đàn hay như tiếng em hay

Nhưng em xa vắng, để anh say tiếng đàn.

Nghe chất giọng trầm ấm của Tuynh, Đoan khen:

- Ông đúng là dân chèo, giọng ngọt cứ như mía nướng.

Được khen, Tuynh bốc máu nghề nghiệp:

- Cậu có tài làm thơ, đưa tôi ngâm chính cống một bài. Chứ thơ của tôi

là thơ... thẩn.

Đoan được cuốn vào không khí vui tươi, nói:

- Thơ mình không ngâm được, chỉ đọc nghe thôi. Đây là bài tả cảnh

xen chút nỗi lòng:

Một mình nằm khểnh lầu tranh,

Đa đa buồn tênh cất giọng.

Suối rót lòng khe nghe chán,

Đỉnh ngàn gió vút mà kinh....

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.