CẦN VƯƠNG, ĐÔNG DU - Trang 725

Lê Võ nói thêm:

- Tôi cũng biết sự thể là vậy, nhưng còn anh em khác... Đội Quyên còn

không phục cả Nguyễn Hàm, cho là ông ta cậy thế kỳ cựu, muốn cao hơn
người khác, coi nhẹ cánh võ biền "kịch liệt". Có lúc tỏ ra thượng quan, cao
ngạo.

Bội Châu dàn hoà:

- Nhân sinh mỗi người một tính nết, có tốt có xấu, hoặc tốt xấu đan

xen. Ta cần chấp nhận mặt hay, thể tất mặt không hay, để cùng nhau làm
việc lớn. Ông Hàm có khiếm khuyết, nhưng là người dũng cảm chống Pháp
thời Cần Vương, làm Tán tương quân vụ, có phương lược, biết nhìn xa,
phán đoán được tình thế... lúc này chưa ai hơn được. Cần thấy cái chính của
Hàm!

Truyện được dịch trực ti.ếp .tại iREA.D.

Lê Võ đã ít nhiều hiểu ra, nhưng không hoàn toàn bằng lòng.

Châu cũng tự thấy lúc này mình được anh em tin cậy hơn Hàm.

Nhưng lại cũng thấy sự trải đời, hiểu việc, lập mưu, hiến kế thì chưa thể
vượt Hàm. Vả lại xét cho cùng, muốn ra đường thì cần qua ngõ. Việc khó
khăn, cao cả, "dục tốc bất đạt", muốn nhanh không được!

Nguyễn Hàm chưa ra, Bội Châu đành bàn với Thái Thân, Lê Võ, làm

mấy việc nhằm đưa Cường Để sang Nhật. Ông ta không tiền lộ phí, Hội
phải cấp cho. Phải khéo léo đưa ông ta vào Nam Kỳ, đánh lạc hướng theo
dõi của địch. Rồi từ đấy đưa sang Hương Cảng. Quyết không để lộ, mất
người, hỏng việc... Việc du học chưa thể làm rộng cả nước, thì hãy làm ở
Nghệ - Tĩnh. Cần chọn những người thông minh, ham học, chịu gian khổ,
không thoái chí. Hội phải cấp lộ phí, học phí cho anh em... Người đưa
thanh niên và đưa tiền đi phải là người đáng tin cậy. Phải giữ bí mật, đề
phòng gián điệp trà trộn vào hàng ngũ du học...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.