CẦN VƯƠNG, ĐÔNG DU - Trang 740

Đoan kể: - Thi hài cụ an táng tại núi Cháu, được ba năm thì cải cát,

đưa hài cốt về quê. Đề Kiều biết việc, xin rước linh giá cụ vào quyền táng ở
gò Lộc Cương, quê Kiều, để tỏ lòng quyến luyến. Hai năm sau nữa, Đoan
mới đưa về an táng tại vườn nhà.

Lưu thành kính nói: - Tôi có ý đưa thầy địa lý chính tông sang tìm đất

đẹp để cụ yên nghỉ. Cậu nghĩ thế nào?

Đoan cảm tạ rồi nói: - Lúc này Đoan đang phải bôn ba lo việc nước.

Sự đi lại nhiều khó khăn, cảnh nhà lại quẫn bách. Xin chờ khi nào đất nước
yên bình hãy hay.

Lưu nói: - Tôi chịu ơn sâu nghĩa cả của cụ, mong được đền đáp trong

muôn một. Nhưng lúc này chưa thuận tiện thì đành chờ vậy.

Đoan kể sơ sơ về việc làm của mình lúc này, rồi nói với Lưu: - Đoan

cùng anh em Hội sẽ còn qua đây, mong được cụ giúp đỡ nhiều... Lưu sốt
sắng nhận lời: - Công việc còn lâu dài, tình nghĩa không vơi cạn. Còn giúp
nước Nam việc gì, tôi hứa tận tâm. Như trước kia cụ Hoàng đã cứu giúp
Lưu Đoàn chúng tôi!

Bạ-n -đang- đọc truy-ện tại iREAD.vn

Đoan cảm tạ, toan đứng dậy thì Lưu chợt nhớ, nói thêm: - Hồi tôi buộc

phải đưa quân về Tàu, có một bộ phận anh em xin ở lại vùng rừng núi nước
Nam. Trong đó có đội trưởng Từ Tiến Ích. Bộ phận ấy được quan quân của
cụ Hoàng tiếp tục giúp đỡ làm ăn sinh sống. Họ được tôi giao lại một phần
súng đạn, cất giấu phòng khi cần dùng. Cậu về liên lạc với họ. Anh em lại
giúp nhau. Họ vẫn liên lạc với đồng đội bên này.

Đoan hoan hỉ nhận lời.

Được biết cụ Tán Thuật cư ngụ tại đây, Đoan liền tới thăm. Cụ Tán

đầu râu bạc trắng, ngạc nhiên một lúc, rồi nói như reo: - Tha hương ngộ cố

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.