CẦN VƯƠNG, ĐÔNG DU - Trang 939

Con cái lớn lên, ông Đoan có người giúp đỡ, không phải làm lụng vất

vả như trước. Nhưng ông vẫn chăm sóc giàn nho và vườn hoa. Mùa xuân
có đào, mai. Mùa hạ có sen, nhài. Đầu thu, dạ hương thoang thoảng. Quanh
năm hoa nở, bướm bay. Gần tết, bưởi cam trĩu quả, nặng cành.

Trong nhà có thêm câu đối. Ông Ấm Trưng ở Nam Định viết chữ đẹp,

ý hay:

- Đất này cúc nảy vườn thu, xóm mới hoa vàng cao khí tiết,

Người ấy mai gầy đỉnh núi, đông tàn nhụy tỏa ngát sơn khê.

Ông Tú Hi Chương viết về hai ý riêng chung:

- Sóng gió vẫn bền gan, mải thú điền viên quên tuổi lão,

Non sông còn để dạ, mở đường tế thế dắt đàn con.

Ấm Đoan không còn sức làm nhưng vẫn nhớ việc chung. Đêm trăng

cảnh vắng, ông cầm bút làm thơ: - Nước mất nhà tan hận chửa khuây / Khó
đem tâm sự tỏ cùng ai / Lên non mài kiếm, non chừng biết / Dưới nguyệt
giãi lòng, nguyệt có hay / Dự Nhượng thù sâu nào nhãng dạ / Bao Tư nghĩa
nặng phải ra tay / Gươm đàn nửa gánh non sông đó / Nước mắt trào dâng
nuốt lại đầy.

(Dự Nhượng, Thân Bao Tư, hai nghĩa sĩ các thời Chiến Quốc, Xuân

Thu, tận tâm báo quốc thù).

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.