CÁNH CHIM BẠT GIÓ - Trang 103

nhằm gì. Uống một hớp rượu có vị cay và đắng muốn phỏng cả lưỡi, thế
nhưng tôi cứ thích uống. Có lẽ tôi đang bắt chước một sắc dân thiểu số có
nghi thức đi chân không trên đồng than hồng. Người tôi nóng ran lên,
những vết thù hận không còn hành hạ nữa. Rượu thật huyền diệu! Chớp
nhanh hàng mi dài, tôi nhìn gã thanh niên xa lạ, hắn đang ngó tôi như một
con khủng long mới chui dưới đất lên:
- Đến vũ trường không phải để ngâm thơ, cũng không phải để ngơ ngác em
biết không?
Hắn nóng nảy nói, tôi đưa tay vuốt mái tóc, mặt tôi nóng bừng và chắc là
đỏ hồng, gật đầu nhè nhẹ:
- Tôi biết, đây là để nhảy nhót mua vui.
Hắn chộp chặt tay tôi:
- Vậy thì ra nhảy đi, em phải xứng đáng với số tiền của anh chứ!
- Vâng!
Tôi phải tỏ ra ngoan ngoãn dịu dàng, hắn đã hứa cho tôi một số tiền. Tuy
thế tôi vẫn ngồi ỳ ra, nhìn bàn tay hắn ngạc nhiên:
- Sao tay anh có nhiều ngón quá vậy?... 8... 9... không phải, 12 ngón, anh có
phải là quái thai không?
Hắn không nhịn được hét lên:
- Em mới là quái vật, em say rồi.
Say? Ta có say không? Mắt tôi hoa lên, gã con trai trước mặt chợt thành ba
đầu sáu tay như Na-tra. Cố lắc đầu xua đuổi cơn váng vất. Hai ly rượu tai
hại thật! Tôi đang cố đào bới khối óc mù tăm của mình để tìm lý do tại sao
tôi lại có mặt ở đây với hắn? Hình như lúc chạy ra khỏi nhà xong tôi đang
đứng co ro dưới cột đèn, gã thanh niên này bỗng đi ngang qua. Có lẽ hắn
tưởng tôi là gái ăn sương nên buông lời cợt nhả. Mới đầu tôi chửi hắn là đồ
mặt búng ra sữa, thế nhưng cuối cùng lại ngoan ngoãn đi theo hắn. Lúc ấy
tâm hồn tôi bấn loạn như những mảnh vân thạch bay lang thang trong
không trung, tôi đã bảo hắn:
- Anh có biết vực thẳm ở đâu không? Đưa tôi đến đó đi.
- Không có vũ trường nào mang tên đó cả, anh sẽ đưa em đến Kiều Sao.
Tôi đã đòi hắn phải đưa cho tôi một số tiền, tôi sẽ mang cho dì Hoa để bà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.