CÁNH CHIM BẠT GIÓ - Trang 203

hận chàng và cũng không quên nổi chàng. Khiết Anh! Khiết Anh! Tình yêu
bây giờ còn đọng lại trong tim tôi.
Bội Tần bước vào, nó lầm lầm lấy chân khều chiếc ghế nhỏ lại gần ngồi
xuống bên tôi:
- Thế nào? Khỏe chưa Kỳ?
Tôi tỳ tay vào cằm ngước mắt nhìn Bội Tần, cười trống vắng:
- Bội Tần! Vậy là mày hết được ăn đám cưới của tao rồi! Xin lỗi mày nhé!
Bội Tần gần như thét:
- Có phải mày sắp lấy ông già háo đó không?
- Ai bảo mày vậy?
- Phí Thanh! Cái tên ốm nhom hay theo tán mày ngày trước đó! Đến đâu
hắn cũng huênh hoang lê la mày sắp lấy một tên chủ giàu có, lớn gấp ba
tuổi mày! Cả trường tụi nó đang bàn tán om sòm đấy!
Tôi thờ ơ:
- Phí Thanh! Tên con trai lẻo mép quá!
- Như vậy là có chuyện đó thật? Tụi nó đứa nào cũng chê mày ham tiền nên
mới làm chuyện đần độn đó! Mày biết chưa?
- Mày tưởng đồng tiền không cần thiết sao? Nhà tao đang cần tiền! Cha bắt
tao phải làm vậy, dì Hoa cũng khuyên tao như thế. Lấy ông ta cũng được có
sao đâu? Chuyện buồn cười quá, mày có thấy giống tiểu thuyết không?
- Tiểu thuyết cái con khỉ mốc! - Tần đổ quạu, nó luôn luôn là con bé có tính
bộp chộp - Mày có khùng chưa? Nếu mày làm vậy tao sẽ không nhìn mặt
mày suốt đời!
Tôi sực tỉnh:
- Bội Tần! Đến mày cũng định bỏ tao nữa sao? Tao nói đùa đó! Tao không
có lấy ông ta đâu!
Bội Tần nghoe nguẩy bỏ ra cửa, ra đến ngoài nó quay đầu lại nhìn tôi đay
nghiến:
- Mày đúng là ngu như lừa! Tại sao mày lại đâm đầu lấy cái lão già mắc
dịch đó chứ? Tao thật không ngờ mày lại ngu ngốc cỡ đó! Thôi! Tao chẳng
thèm nói với mày nữa, đồ khùng!
- Bội Tần! Mày chẳng hiểu gì tao cả, Tần ơi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.