CÁNH CHIM BẠT GIÓ - Trang 28

- Để trốn lạnh.
- Trốn lạnh?
- Vâng! Vì nhà tôi lạnh lắm, không có lò sưởi ấm như thế này, tôi đành phải
tìm đường trốn chứ!
Hắn nhìn tôi đăm đăm:
- Không ngờ tôi gặp được một cánh chim Thiên Di xinh đẹp giữa nơi này!
Chim Thiên Di? Ý nghĩ của hắn ngộ nghĩnh thật. Gã con trai nói tiếp:
- Nhưng hình như cô cũng chưa tìm thấy sự ấm áp phải không? Không khí
nơi đây vẫn lạnh đối với cô, cô vẫn là một cánh chim lạc loài, không thích
hợp với chốn phàm tục này chút nào hết?
Tôi chớp mắt:
- Ông nghĩ là ông có thể đọc ý nghĩ trong đầu tôi qua đôi mắt sao?
- Nhiều người có đôi mắt khó đọc, nhưng mắt cô sáng như pha lê, nhìn
người đối diện dễ dàng nhận ra ngay. Cô đang cảm thấy lạnh và bất mãn,
đúng không? Thái độ không thèm nhìn ai của cô đã chứng minh điều ấy.
Tóm lại trông cô giống hệt một vị nữ hoàng mất ngôi phải lưu vong.
Gã con trai lạ lùng! Tôi thoáng xao xuyến nhưng lại làm bộ thản nhiên:
- Sức tưởng tượng của ông phong phú quá! Chắc ông là một nhà văn vĩ đại
phải không?
Mặc tôi nói móc, hắn vẫn cười:
- Cô đoán thử tôi giống văn sĩ nào?
- Tôi nghe nói các nhà văn thường có nếp sống thiếu vệ sinh, hy vọng ông
không phải là văn sĩ?
Hắn thở ra:
- Rất may là tôi không nằm trong thành phần cô vừa lên án, nhưng cô nên
biết các nhà văn lớn thường có nếp sống thật trật tự, chẳng có chi đâu mà
bê bối cả. LeonTolstoi đâu có phải là vĩ nhân ở dơ!
Tôi bậm môi, cúi xuống coi sách tiếp. Gã con trai cũng không gợi chuyện
nữa. Tôi thấy hắn nhịp nhịp chân khẽ huýt sáo, hắn huýt sáo thật hay,
những dòng chữ không lôi kéo tôi được nữa, tôi ngước lên: gã thanh niên
đang ngồi ngả người và khoác tay lên thành ghế, điếu thuốc lập loè đỏ trên
những ngón tay dài và xương xương có vẻ nghệ sĩ lạ, hắn đang mơ màng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.