CÁNH CỬA - Trang 334

J nói:

- Em sẽ… báo công an.

Tát Nhĩ Hạnh cũng từng nghĩ tới việc báo công an. Nhưng chỉ dựa vào

một cuộc điện thoại mơ hồ không rõ của ai mà đã nhận định gã nhà văn, Cố
Phán Phán và Du Huy có nhúng tay thì thật là hoang đường. Thứ cảnh sát
coi trọng là chứng cứ.

Anh ngước mắt nhìn J và hỏi:

- Nếu không thể báo công an thì sao?

- Anh Tân, có phải anh đã tìm ra hung thủ? – J nói.

Tát Nhĩ Hạnh không đáp mà hỏi dồn:

- Nếu không thể báo công an, chú sẽ làm thế nào?

J đứng phắt dậy và nói:

- Vậy thì hãy giao cho người anh em tên J đi giải quyết!

H nhìn J trong giây lát rồi cũng đứng phắt dậy, nói với Tát Nhĩ Hạnh:

- Còn một người anh em tên H nữa!

Tát Nhĩ Hạnh ngẩng mặt nhìn cả hai và cười:

- Cuộc điều tra hoàn tất. Nào, ngồi xuống uống rượu.

Hai người anh em cùng ngồi xuống. Tát Nhĩ Hạnh nâng chén, nói:

- Thật ra cũng chẳng có chuyện gì đâu. Anh tiện miệng nói chơi thôi

mà. Nhưng vì những lời nói vừa rồi của hai người, anh cụng một ly để cảm
ơn!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.