CÁNH CỬA - Trang 54

Gã nhà văn ôm siết người tình trẻ trong tay và hôn cô thật nồng nàn.

Hồi còn chưa li hôn, mỗi lần vợ gã gắt gỏng nhắn tin, gã đều phải đắn

đo chán chê mới dám trả lời, lòng hoang mang sợ nhỡ nói điều sai sót thì
chỉ có hết đường về. Về sau, vợ gã bật quách chức năng định vị trong điện
thoại gã lên. Nhờ vậy, phạm vi nói dối của gã đáng từ năm trăm triệu ki-lô-
mét vuông chợt co lại còn năm mét vuông vỏn vẹn…

Gia đình Cố Phán Phán rất nghèo nhưng gã chẳng hề giúp đỡ cô một

chút nào về mặt vặt chất. Nói trắng ra, gã cũng làm gì có tiền. Hồi còn chưa
li hôn, gã cũng từng mở một công ty văn hóa rồi nợ nhà xuất bản một món
tiền đến tận bây giờ vẫn còn chưa trả. Sau đấy, luật sư bên kia gửi thư tới
đánh tiếng định đưa gã ra tòa. Gã bàn bạc cùng vợ làm một cuộc li hôn giả
rồi chia hết toàn bộ tài sản cho cô ta. Đời đâu ai đoán được chữ ngờ, cuối
cùng nó lại thành li hôn thật. Chỉ trong một đêm, gã mất trắng tất cả. Về
sau gã mới nhận ra vốn dĩ vợ hắn đã lên kế hoạch từ lâu lắm rồi.

Thế nên khi cặp kè với Cố Phán Phán, gã cùng lắm chỉ đưa cô đi ăn kem

Haagen-Dazs hoặc chăng mua mấy thứ đồ lặt vặt mà các cô gái hay thích…

Cố Phán Phán cũng chẳng đòi hỏi gì. Tự khi nào không hay, cô dường

như đã sa vào bình mật ngọt.

Có lần khi đang nằm trên giường, gã nhà văn đố cô một câu cực hóc

búa. Câu đố ấy của một người bạn mới từ Mỹ về, anh ta nói với gã: “Sau
này nếu có đố ai thì đừng bao giờ vội tiết lộ đáp án, người ta phải mời mình
một bữa mới được. Nhờ câu này mà tôi cũng kiếm được mấy chục bữa rồi
đấy chứ không ít”.

Câu đố như sau:

“Hai người đàn ông A và B và hai người phụ nữ C và D muốn vui vẻ

với nhau. A muốn quan hệ lần lượt với C và D, B cũng muốn vậy. Cả bốn
người đều mắc bệnh nên không ai được phép gần gũi với ai. Nhưng bốn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.