CÁNH CỬA - Trang 73

– Ghê thật! Sáng nay tớ cũng nhận được điện thoại của anh Hạnh mà…

– Tớ còn mơ thấy sau khi bước ra khỏi tiệm sách, hai bọn tớ gặp được

mấy em rất xinh…

– Mấy em?

– Hai em?

– Thế tớ thì sao?

– Làm gì mà cuống lên thế? Có những hai em mà chẳng nhẽ cậu không

xơ múi được em nào à?

– Thật không!

– Cậu quên rồi chắc, từ khi anh Hạnh có Cố Phán Phán đến nay đã bao

giờ thấy có hứng thú với em nào đâu?

– Cũng phải… Rồi sao nữa?

– Sau đó tay trái tớ ôm một bé, tay phải tớ quàng một bé rồi đi mất.

– Đấy, làm gì có tớ đâu?

Ánh mắt đang lướt dở dang trên mấy tờ báo bên cạnh, Tát Nhĩ Hạnh

chợt làm ra vẻ nghiêm nghị đàn anh và nói:

– H, kệ nó đi. Sáng nay chính nó gọi điện cho anh hẹn ra đây mua sách,

thế nên anh mới gọi cho chú đấy chứ.

H thảng thốt:

– Thì ra là thế!

J rúc rích cười khoái trá. Tát Nhĩ Hạnh nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.