CÁNH CỬA - Trang 91

Gã than thở:

– Tôi vừa bị tống tiền.

Mễ Gia vừa nâng tách trà lên lại đặt xuống ngay tức thì:

– Ai?

Lưỡng lự một hồi, gã nhà văn quyết không để lộ ra vụ trao đổi nhơ nhớp

đó mà chỉ kể:

– Có một đứa con gái đòi tôi đưa ra những một triệu tệ. Tôi kẹt quá,

đành tới nhờ cô giúp đỡ. Tài khoản công ty còn tiền chứ? Có thể cho tôi
vay được không? Tôi sẽ hoàn trả dần.

Mễ Gia cười, những nếp nhăn trên trán xô vào nhau, khiến lớp phấn

trang điểm như sắp rũ xuống đến nơi:

– Tin này hay ra trò, đúng là thứ công ty đang cần! Kệ đi, mặc cô ta

muốn ra sao thì tùy!

Trong phút chốc ánh mắt gã nhà văn thoáng vẻ lực bất tòng tâm.

Thẳm trong thâm tâm, Mễ Gia thực chất chỉ mong vụ bê bối của gã nhà

văn rùm beng khắp thiên hạ để lượng khán giả chú ý đến chương trình đêm
khuya ngày một đông đảo, công ty sẽ ôm về một khoản lợi nhuận kếch sù
từ quảng cáo. Thế cho nên cô sẽ chẳng bao giờ để tâm đến danh dự của gã.

Mễ Gia vẫn giữ nụ cười trên miệng, cô đáp:

– Nếu anh muốn trở nên đình đám nhờ vụ này thì tội gì không đi kiện,

muốn đốt lửa thì phải góp củi chứ? Không thì ta sẽ tung một mẩu tin chủ đề
bê bối tình ái, đảm bảo nổi như cồn. Thiên hạ thời nay tạm bợ lắm, chỉ
hứng thú rặt chuyện thị phi thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.