CÀNH HOA E ẤP - Trang 44

Josui kinh ngạc về sự nhu nhược không ngờ được của mình. Nàng trở

về nhà như thường lệ. Cha nàng được mời tới nhà một bệnh nhân, phải trở
về muộn. Josui ăn buổi tối riêng với mẹ. Thỉnh thoảng nàng mới trả lời
những câu hỏi âu yếm của mẹ; trước kia nàng là người rất ghét nói dối hay
bắt buộc phải nói dối. Trong khi nàng đang bận rộn sửa soạn khay cơm cho
mẹ, thì bà nói giọng dịu dàng:

— Thôi con, khỏi bận tâm, mẹ không muốn ăn. Ta không dám nói cho

con…

— Bảo con gì, hở mẹ?

— Chính cha con được mời gấp đến gia đình Matsu. Kobori… cha

con sợ bị ruột dư.

— Kobori! Ồ! Con mong rằng bệnh không đến nỗi nặng. Người con

độc nhất của gia đình Matsui!

— Và một người con hiếu đễ biết bao! Cha con rất có thiện cảm và đặt

nhiều hy vọng ở chàng…

Josui biết những ước vọng của cha, nhưng nàng không thể trả lời

được. Nàng ẩn mình trong một giấc mơ tình ái lôi cuốn nàng đi xa nhà, xa
cha mẹ. Khi ăn xong, nàng nhận thấy bà Sakai nhìn nàng với vẻ băn khoăn.

— Con có điều gì bận tâm thế? – bà hỏi.

— Ồ! Con nghĩ đến việc học hành – Josui đáp, ngạc nhiên thấy mình

nói dễ dàng quá!

Nàng đi ngủ rất sớm, viện cớ mệt. Đêm trong sáng. Nàng ở giường sát

liền mặt đất, nàng trông thấy qua cửa mở, những ngôi sao tỏa ánh sáng
vàng, tựa những đèn lồng bằng lụa ở đằng xa. Nàng nhớ lời những chuyện
tình đọc trong các tạp chí ở California. Tình yêu đưa đến hôn nhân. Thoạt
đầu là cái hôn, rồi tỏ tình và sau cùng là ấn định ngày hôn lễ. Nàng đã nhận
được cái hôn, chàng đã tỏ tình. Bây giờ đến lúc chàng ấn định lễ cưới.

Nàng thở dài, hình dung khuôn mặt của Allen và ước mong ngày mai

sẽ tới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.