CÀNH HOA E ẤP - Trang 83

Hai người qua tuần trăng mật trong cảnh bề ngoài thật quạnh hiu.

Trong ngôi nhà lớn, cha mẹ rút lui ra một nơi. Allen chỉ gặp cô hầu gái yên
lặng.

Không một ai trong nhà có thể tưởng tượng được rằng Josui ở lại một

mình. Không nên có con trong trường hợp này.

— Không lâu la gì em ạ. Allen cam đoan như vậy. Có thể một vài tuần

thôi.

Nhưng một vài tuần lễ là mấy mươi năm, khi người ta chỉ có một hai

ngày để yêu thương nhau. Đêm thứ hai – đêm cuối cùng của họ – Josui
khóc, chàng phải yêu thương an ủi nàng biết bao.

Chàng ôm nàng trong cánh tay, nàng nhỏ bé, khóc sướt mướt, thu

mình lại trên ngực chàng. Chàng không sao thuyết phục được nàng. Nàng
băn khoăn sợ hãi: họ bỗng nhiên bị xa rời nhau và chẳng có gì sum họp lại
được. Nàng tin chắc như thế. Để nàng hiểu lẽ phải chàng bắt buộc phải gây
tai họa cho nàng.

— Josui, em tưởng rằng việc dễ dàng đối với anh như thế à? Nếu anh

không yêu em có đâu anh ở đây lúc này?

Đối với những mối băn khoăn, những câu hỏi này, chỉ có một câu trả

lời. Tình yêu, tình yêu nữa, luôn luôn tình yêu. Da thịt chạm vào da thịt.
Tim sát với tim. Đứa con chờ đợi.

Ngày hôm sau, cuộc biệt ly thật ảo não. Cha mẹ hiện ra cùng một lúc.

Hai người đàn ông bắt tay nhau. Rồi cha mẹ rút lui và hai vợ chồng trẻ còn
ở lại một mình. Allen có thể nguyền rằng da thịt chàng rớm máu khi chàng
rút ra khỏi tay, Josui ôm ghì chàng.

— Anh sẽ viết thư cho em hàng ngày – chàng hứa hẹn.

— Em cũng thế – nàng thì thầm vẻ mặt tiều tụy và đẫm lệ.

Chàng chạy trốn, quay đầu lại, trông thấy nàng ngất xỉu trên thềm cửa

và chàng liền đến bên nàng. Chàng ôm ghì nàng trong cánh tay.

— Đáng lẽ anh không nên quay lại – chàng rên rĩ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.