CANH KHUYA - Trang 147

Im lặng.

Kiên nhẫn không phải là điểm mạnh của anh. Wes phóng vào bếp, qua

hành lang vào phòng Andy. Brittany đi theo chậm hơn, nhưng anh đã trở lại
trong nháy mắt.

"Cậu bé chắc chắn không ở đây," anh nói, và hôn cô. Lần này cô giúp

anh cởi áo mình, thậm chí còn đá đôi xăng đan ra khỏi chân.

Áo của anh theo sau, dù anh có hứng thú với việc cởi áo ngực của cô

hơn.

Anh chửi thề. "Giúp anh với, được không? Cái này là gì vậy chứ, khóa

liên hợp à?"

Brittany bật cười, bước ra khỏi vòng tay anh, vươn tay ra sau lưng cởi

áo, nhưng sau đó cô giữ lấy nó, bất chợt cảm thấy dù không ngượng, nhưng
không còn bạo dạn như lúc trước nữa. "Anh thật sự muốn cởi quần áo trong
bếp của em à?"

"Chắc chắn thế." Anh cười nhỏ. Cơ bắp của anh sáng lên, trong ánh

trăng chiếu vào từ cửa sổ, trông anh đẹp trai đến nghẹt thở, với đôi vai rộng
thuôn dần xuống vòng eo thon và hông nhỏ. Kì diệu làm sao khi có cả ánh
trăng để điểm tô cho giây phút này. "Chúng ta đã dành nhiều thời gian
những ngày qua ngồi đây nói chuyện. Anh phải thú nhận rằng trong cả
khoảng thời gian đó, anh muốn nhìn thấy em trần truồng đến chết đi được.
Cái này giống như mộng tưởng thành sự thật với anh."

"À, nếu anh nói vậy..." Britt cởi bỏ áo ngực, vắt nó lên lưng ghế.

"Oh, yeah," Wes hít vào. Anh không vươn tay ra chạm vào cô, chỉ

đứng đó nhìn, mắt anh nóng bỏng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.