CANH KHUYA - Trang 146

"Anh cũng vậy, bé yêu. Anh muốn dùng răng mình cởi hết quần áo

của em và liếm từng inch cơ thể em. Thật chậm rãi."

Câu nói đó làm cô ngưng lại vì choáng váng. Anh tận dụng cơ hội kéo

cô lại và hôn cô, một nụ hôn sâu và dài.

"Làm ơn hãy thành thật với em," Brittany nói giữa những nụ hôn.

"Làm ơn? Về mọi thứ, được không?"

"Anh sẽ làm thế," anh nói, hôn vào miệng cô, mặt cô, họng cô và ngực

cô, qua lần vải áo. "Anh hứa."

"Đó là tất cả những gì em muốn." Cô cười. "À, bên cạnh chuyện liếm

đó."

"Chúng ta đi vào thôi," Wes nói.

Anh hôn Brittany trên từng bậc cầu thang dẫn lên nhà.

Và anh đã mở khóa quần cô trước cả khi cô đưa được chìa vào cửa.

Khi cửa xếp đã đóng vào sau lưng họ, Wes đá cánh cửa gỗ đóng lại

bằng chân mình và cố lột chiếc áo phông của cô qua đầu.

Britt cười và tìm cách lách ra khỏi cái ôm của anh, nhưng anh khư khư

giữ lấy cô. "Andy?" cô gọi.

Anh dừng lại.

Bóng tối bao phủ căn phòng, cô bật bóng đèn nhỏ gần cửa lên.

"Em chỉ muốn đảm bảo thằng bé không ở nhà," cô bảo anh. "Những

chuyến đi có thể bị hủy bỏ và..."

"Yo, Andy," Wes gọi. "Cháu có ở đây không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.