CANH KHUYA - Trang 158

"Anh đâu có ngủ. Anh vừa chạy ra cửa hàng, sau khi đã làm em mệt

nhoài."

Cô cười. "Nếu anh thật sự nghĩ đã làm em kiệt sức..."

"Yeah?" Wes nói. "Gì? Anh nghĩ em đang định chứng minh anh chưa

từng làm vậy."

"Em khó mà chứng minh được khi em cũng đã làm anh kiệt sức," cô

đáp lại.

Oh, anh chấp nhận thử thách, theo nghĩa đen. "Chỉ cần nói 1 lời," anh

nói. "Anh sẵn sàng khi em có thể." Anh cầm tay cô và đặt nó lên khóa quần
mình. "Thấy không?"

"À, à," cô nói. Nhưng sau đó, cô nhíu mày. "Tại sao anh lại mặc quần

áo?"

"Anh bảo em rồi, anh ra cửa hàng."

Brittany ngừng mở khóa quần anh và nheo mắt nhìn anh. "Không phải

để mua thuốc lá chứ?"

Wes khịt mũi. "Yeah, làm như anh dám hút thuốc rồi trèo lại vào

giường em." Ôi trời, cách cô chạm vào anh... "Anh ra cửa hàng để giải
quyết cơn nghiện khác."

Cô hôn anh rồi ngước nhìn anh với đôi mắt xanh to tròn và nụ cười-

không- hề- ngây- thơ. "Đó là...?"

"Em," bằng cách nào đó anh đã xoay xở nói được. "Anh hoàn toàn

nghiện em rồi. Anh đã phải mua thêm bao."

"Tốt," cô nói và hôn anh lần nữa khi anh luồn tay vào tóc cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.