CANH KHUYA - Trang 239

Wes liếc vào cánh cửa dẫn tới phòng khách, kiểm tra xem còn lối thoát

nào không, và nhìn thấy Đại úy Jones đang đứng tựa vào cửa lắng nghe.
Cậu ta đã đứng đó bao lâu rồi. Anh quay lại phía Amber. "Có thể cô nên đi
cho mọi người biết Lana muốn chúng tôi rời đi."

Cô gật đầu, đưa cho Jones một cái nhìn đánh giá khá trắng trợn trước

khi để hai người họ lại với nhau.

Jones - cao và săn chắc với một khuôn mặt như tài tử điện ảnh và mái

tóc nhuộm ánh mặt trời - không thèm liếc đến Amber lần hai. "Brittany
đâu?" cậu ta hỏi.

"Cô ấy về L.A rồi," Wes nói. "Cô ấy thuê xe đi vì không muốn quanh

quẩn ở đây. Cô ấy nói không muốn làm phiền đến Lana."

Jones trông không vui vẻ chút nào. "Vậy là cậu chỉ...sao? Đưa chị ấy

lên xe buýt tới chỗ thuê xe?"

"Không. Cô ấy nói sẽ gọi taxi. Tôi đã cố đưa cô ấy tiền, nhưng cậu

biết đấy đại úy, tôi không thể ép cô ấy làm những gì cô ấy không muốn."

"Chị ấy yêu cậu," Jones bảo anh.

Wes cười - chủ yếu bởi vì anh quá ngạc nhiên. Hoặc là thế hoặc là xỉu.

"Whoa," anh nói. "Đợi đã. Thực sự cô ấy nói với cậu điều đó?"

Với Brittany, mọi thứ đều có thể.

"Không rõ ràng như vậy, không," Jones nói, và sự thất vọng sau câu

nói đó đánh mạnh vào Wes, làm cho anh càng ngạc nhiên hơn. Chúa ơi,
đáng lẽ không phải là như vậy, sau những gì anh đã nghĩ vài giờ qua. "Tôi
biết chị ấy khá rõ, Skelly. Chị ấy không phải loại phụ nữ có thể quan hệ
tình dục hời hợt."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.