CẢNH SÁT ĐẶC NHIỆM TEXAS - Trang 150

- Anh có biết chúng không?

Anh lắc đầu:

- Không. Lúc đó trời quá tối. Vả lại bọn chúng còn mặc áo choàng có mũ

nữa.

- Theo anh thì tại sao chúng lại tấn công anh?

- Chắc chắn là vì chúng ta đang tiến gần đến một điều gì đó mà chúng lại

muốn giữ bí mật...

Anh ngước mắt nhìn cô và nhướn mày, ngạc nhiên.

- Cô đi ngủ khi tóc còn đang ưót như vậy sao?

- Ồ, tôi đang ngồi trên giường để đọc lại những ghi chép của mình, thế là

quên mất phải sấy tóc.

Giá mà anh biết rằng chính anh là người đã choán hết suy nghĩ của cô...

Để chiếc mũ Stetson lên ghế ngồi, anh đi ra cửa cài lại chiếc xích an

toàn. Rồi anh nắm lấy tay Josie và dẫn cô đến phòng tắm.

Cô không hỏi anh vì sao. Với tay lấy chiếc găng tay vệ sinh, cô để nó

dưới nước nóng và thêm một chút xà phòng vào đó. Anh ngồi trên thành
của bồn tắm, lặng im chờ đợi. Josie lơ đãng mỉm cười. Cảnh tượng đó làm
anh nhớ đến lúc anh đến trú ẩn ở nhà cô sau một vụ đánh nhau, để cô băng
bó vết thương cho anh. Lúc đó, cô cảm thấy vừa vui thích vừa được tôn
trọng.

- Tôi không có thuốc khử trùng. - Cô vừa nói vừa lau vết thương ở môi

anh.

- Tôi có thuốc khử trùng ở nhà. Cảm ơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.