CẢNH SÁT ĐẶC NHIỆM TEXAS - Trang 80

Đột nhiên, anh hiểu ra là gã thanh niên đó đã nói dối trước tòa. Rằng hắn

đã rất muốn hãm hiếp cô, nhưng rào cản đó đã ngăn hắn lại. Vẫn chính rào
cản đó đã ngăn cản anh làm việc đó với cô, đúng, chính nó đã ngăn cản
anh, tối hôm đó.

Một hồi còi giận dữ kéo anh về với thực tại. Đèn giao thông đã chuyển

sang màu xanh nhưng Marc vẫn còn dừng xe ở đó. Anh cáu kỉnh tăng tốc.
Chiếc xe nhảy chồm lên phía trước.

Một lần nữa anh lại trông thấy khuôn mặt của Josỉe hiện lên trong đầu.

Đầu của cô cúi xuống, mặt cô đẫm nước mắt. Không có một lời nào có thể
xóa sạch nỗi xấu hổ, nhục nhã mà anh đã gây ra cho cô. Lúc đó anh đã im
lặng. Anh đã nói quá nhiều về chuyện đó. Làm sao có thể giải thích được
cho cô hiểu vì sao anh nổi giận, vì sao anh dồn dập ném vào cô những lời
trách mắng tồi tệ đến như thế? Một sự tước đoạt, sự ham muốn không được
thỏa mãn... Chắc chắn là cô không bao giờ muốn nhìn thấy anh hay nghe
anh nói nữa. Và anh chưa bao giờ nói lời xin lỗi.

Phải chăng sự ân cần vồn vã, sự hăng hái của anh đã gợi lại cho Josie quá

khứ đau buồn nhất trong cuộc đời cô? Anh đã không còn tỉnh táo, một
chuyện chưa bao giờ xảy đến với anh. Ấy thế mà cô đã để cho anh cời bỏ
quần áo của cô, cô đã xử sự như thể là cô vội vàng dâng hiến cho anh. Bởi
vì cô không biết. Cô không hề biết rằng không có người đàn ông nào có thể
có được con người cô. Kinh nghiệm đau thương duy nhất khi cô 15 tuổi
không đủ để làm cho cô hiểu ra điều đó...

Chính sự hổ thẹn đã khiến anh im lặng khi cô mặc lại quần áo trước cửa

phòng bếp.

Anh đã đưa cô về nhà cô trong sự im lặng nặng nề. Anh đã muốn xin lỗi

cô vì đã giúp luật sư của kẻ hiếp dâm tuyên bố hắn vô tội. Anh đã muốn xin
lỗi cô vì đã không tin cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.