CẢNH THỊNH ĐẾ TÂN TRUYỆN - Trang 304

- Quý vị, chúng ta hãy tạm dừng trong giây lát để nghe chú rể nói đôi

lời.

Tiếng vỗ tay rào rào vang lên khi Bàn tiến lên phía trước. Anh nói:

- Quý vị, lần đầu tiên tôi được gặp Sophia là đêm Dạ vũ Giáng Sinh bốn

năm trước. Khi đó chúng tôi lặng nhìn nhau thật lâu. Phải lấy hết dũng khí
của mình, tôi mới có thể bước tới mà bắt chuyện cùng nàng. Chính khi đó
là lúc tôi biết trái tim mình không còn tự do nữa, nó đã thuộc về người con
gái bí ẩn mình sau chiếc mặt nạ hoá trang kia.

Bàn dừng lại. Bị nhạc trưởng lại cho tấu lên một giai điệu nhẹ nhàng và

sâu lắng. Đoạn Bàn hướng về vợ mình mà nói tiếp:

- Sophia, em có nhận ra bản nhạc này không? Đây là bản Jesus, Joy of

Man’s Desiring, bản nhạc đầu tiên chúng ta cùng nhảy với nhau. Chúng ta
hay cùng sống lại đêm đó nhé.

- Vâng, chồng của em. Cám ơn chàng đã nhớ đến kỷ niệm của chúng ta.

Họ dắt tay nhau ra đứng giữa mọi người. Tiếng nhạc dần to lên. Hai

người tay trong tay, họ dìu nhau theo từng bước khiêu vũ nhịp nhàng. Có
vài quý bà, quý cô khẽ lấy khăn tay thấm những giọt nước mắt. Họ không
nghĩ tới bên trong bị anh hùng trẻ tuổi là một tâm hồn lãng mạn, lại còn
thủy chung nữa. Một cách vô tình, Bàn đã trở thành một mẫu người lý
tưởng cho người yêu của các nàng thiếu nữ. Khi tiếng nhạc chấm dứt cũng
chính là lúc từng tràng vỗ tay vang lên. Tiếng vỗ tay càng lớn hơn nữa khi
hai nhân vật chính trao cho nhau một nụ hôn ngọt ngào.

Buổi tiệc chấm dứt khi chuông đồng hồ Big Ben đổ bốn tiếng. Tối hôm

đó, Bàn không đưa Sophia về nhà mình, căn nhà được cấp nằm trong khu sĩ
quan. Họ ở lai điện Buckingham, một phần là vì căn nhà này khá nhỏ, phần
khác là vì Sophia muốn gần cha mẹ trong những ngày cuối cùng ở London.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.