CẢNH THỊNH ĐẾ TÂN TRUYỆN - Trang 476

- Tốt lắm! Ngài biết chúng tôi đã phát triển loại súng mới rồi chứ? Số

lượng dư ra chưa nhiều nhưng vừa khéo tồn trong kho mười nghìn khẩu.
Nếu muốn, chúng tôi sẽ tặng các ngài năm nghìn khẩu, lại bán rẻ năm
nghìn khẩu, giao hàng trước, mười hai tháng sau thanh toán. Ngài thấy thế
nào?

- Ngài cũng biết, việc này tuỳ thuộc vào quyết định của Hội đồng và

Đức vua. Tôi thật không dám quyết. Tuy nhiên, tôi có cách này. Chúng tôi
vô cùng hân hoan đón nhận năm nghìn khẩu Bệ hạ tặng. Phần năm nghìn
khẩu kia xem như chúng tôi mượn. Cùng lúc này, tôi cũng cho người về
nước báo lại. Nếu được chấp thuận thì người đó sẽ trở về đây với toàn bộ
số tiền phải thanh toán. Ngược lại, chúng tôi sẽ trả lại cùng với một khoản
phí nho nhỏ xem như là tiền thuê súng.

- Được lắm. Cứ thế mà làm thôi.

Lúc này, Nguyễn Quang Huy nói:

- Bệ hạ! Nói gì thì nói, ta cho dù có chuẩn bị đầy đủ thế nào chăng nữa

cũng không thể tuỳ ý tấn công khi họ chưa động binh. Vả lại, dù họ có
động binh nhưng chưa vượt qua được biên giới thì cũng không thể nào tạo
ra cái cớ cho Anh Cát Lợi tiến đánh được.

- Đúng vậy – Nguyễn Ánh nói. – Trẫm thấy, trước tiên phải cho chúng

thắng vài trận đã. Khi đó, Đại uý Witchesster đây phát động tấn công trên
biển với lý do bênh vực đồng minh rồi mới đến lượt ta.

- Nói vậy nhưng chúng ta cũng không thể chờ mãi được – Quang Thuỳ

nói. – Ta thấy bấy nhiêu vẫn có thể là chưa đủ để bọn chúng nhanh chóng
hành động. Mọi người có biết bọn chúng hiện sơ nhất điều gì không? Chính
là đám người Hồng hoa hội đó. Ta nghĩ, nếu như ta thả ra tin đồn rằng
chính chúng ta cung cấp tài chính cho hội phản Thanh phục Minh này thì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.