CẢNH THỊNH ĐẾ TÂN TRUYỆN - Trang 484

- Theo thần thấy phân tích của Khánh đại nhân là có cơ sở - Lưu Dong

nói. – Bọn man di nghĩ rằng chúng đã đủ lông đủ cánh rồi, muốn bay lên
trời mà thôi. Thế nhưng chúng tính vẫn sai một nước, đó là nếu ta chấp
nhận tạm thời bỏ qua phản quân mà đối phó chúng thì ta lại có được hai cái
lợi ích như đã nói. Thần đề nghị Hoàng thượng chuẩn y việc thảo phạt.

- Thần còn nghe nói – Đổng Cáo lại nói thêm – Cảnh Thịnh vừa qua bị

đột quỵ. Nếu thế thì bộ máy của bọn chúng tạm thời sẽ tê liệt.

- Có chuyện này sao? – Mắt Gia Khánh bỗng sáng lên.

- Bẩm Hoàng thượng! – Khánh Quế nói tiếp – Việc này là chính xác.

Nghe nói y đột quỵ trước mặt bá quan và dân chúng. Thần cũng gấp rút cho
người điều tra và xác nhận. Triều chính của bọn chúng hiện đang bị bỏ bê,
tất cả đang dồn sức chữa chạy cho thằng lõi con Cảnh Thịnh. Thần nhận
định đây là cơ hội không có khi nào tốt hơn. Thần dự định hôm nay sẽ bẩm
báo. May sao vừa lúc chúng ta đang bàn luận việc này. Và cách nay hơn
một tháng, theo lời Hoàng thượng, thần đã cho binh sĩ tập kết ở phía nam,
lương thảo đầy đủ, bất cứ lúc nào cũng có thể động binh.

- Tốt… Tốt… Tốt… Gia Khánh nói liền ba tiếng tốt. Đây là lần đầu tiên

ông ta cười sảng khoái và vui vẻ. Đoạn, ông nói tiếp:

- Ngày trước ta sai khanh cho tập kết một trăm vạn quân. Nay việc đã

thế này, ta nghĩ, chỉ cần với ba mươi vạn quân là dư sức bình định An Nam,
đưa đất đó quy về cố thổ.

- Hoàng thượng! Thần thấy không ổn. – Lưu Dong nói.

- Khanh nói không ổn chỗ nào?

- Bẩm! Ngày trước, Tiên đế phái đi ba mươi vạn quân, những tưởng có

thể bình định chúng. Nào ngờ chúng ta đã phải lui binh. Nay tình thế thay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.