CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1007

tốt nhất thế gian, mà chỉ vì một vị trí chánh thê, lại bị người khác giễu cợt
vây công như thế. Trương Khởi chậm rãi quay đầu lại. Ở trong mắt nàng có
lệ.

Dưới ánh mặt trời, nước mắt lấp lánh này, làm cho chúng thiếu niên thực

ngu. Dù là cái tên nói năng lỗ mãng kia, cả đám cử sĩ vây quanh hai người,
cũng ngây người.

Trương Khởi trừng mắt nhìn, khẽ nghiêng đầu, khiến gió xuân từ phía

đông thổi tới thổi khô nước mắt trong mắt nàng, trong sự an tĩnh, nàng êm
ái nói: "Ta yêu chàng thương chàng, không thể sao? Ta muốn ở cùng với
chàng, một đời một thế, sinh cùng sập chết chung lăng, không thể sao? Ta
không muốn làm đồ chơi, không muốn tuổi già sắc suy, thì bị cái chiếu rách
bao lại ném ra bãi tha ma, không được sao? Quý nữ đất Tề, người người
đều có thể độc chiếm phu quân của mình, ta chỉ là xuất thân thấp hèn chút,
chỉ muốn thương chàng ở bên chàng, thì bị ngàn người chỉ trỏ rồi hả?"

Trong sự yên lặng như tờ, Trương Khởi cúi đầu. Theo động tác cúi đầu

của nàng, một giọt, hai giọt, ba giọt nước mắt, dưới ánh mặt trời phiếm hào
quang bảy màu, sau đó tung tóe ở trên sàn nhà, tan biến trong bụi bậm.

Không có người nói chuyện, mãi cho đến khi nàng từ từ quay đầu, mãi

cho đến Lan Lăng Vương lấy khăn tay ra, giúp nàng lau đi nước mắt, dắt
nàng đi xa, cả đám văn sĩ vẫn không nói chuyện.

. . . . . .

Đưa mắt nhìn bóng lưng Trương Khởi đi xa, đám người Thu công chúa

vội vàng chạy tới, cũng dừng bước.

Vẻ mặt phức tạp nhìn phương hướng Trương Khởi biến mất, một hồi lâu,

một quý nữ mới nhỏ giọng nói ra: "Nàng ta, thật ra thì cũng là người đáng
thương."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.