CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1005

Trương Khởi chỉ cười nhẹ một tiếng, "Việc này là chuyện khó khăn nhất

trong đời. . . ."

Lan Lăng Vương muốn phản bác, nhưng không biết nghĩ tới điều gì, chỉ

thở dài một tiếng, vươn tay ôm sát nàng.

Khi hai người bước lên bậc thang thì trong lầu các rối loạn tưng bừng.

Khi hai người đi tới dưới lầu các, cửa liền mở rộng ra, mười con em thế
gia, huân quý Tiên Ti đâm đầu đi tới.

Gặp nhau ngay mặt, các thiếu niên đột nhiên cả kinh, đồng thời dừng

bước lại.

Đang lúc mọi người si ngốc nhìn về Trương Khởi thì sau lưng chúng

thiếu niên, truyền đến một tiếng cười nhạt, "Chỉ là một ngu phụ ác độc, chỉ
là một tên người thường háo sắc, đáng cho chư vị xem đến mắt choáng
váng?" Từ Kiến An tới nay, chỗ này luôn có văn nhân tập trung, trong lúc
vô hình, nơi này bị vài người tôn sùng là Thánh Địa văn hóa.

Mà Trương Khởi và Lan Lăng Vương mặc dù một người có tài xuất sắc,

một người là dòng họ Hoàng thất và võ tướng xuất sắc, nhưng trong mắt
nho sĩ, lại không coi là cái gì. Ở chỗ khác, có lẽ không người nào để ý bọn
họ, đến nơi này, lại không phải do họ.

Nói chuyện là một con em thế gia mặc ào dài vượt qua đám người. Sau

lưng người này, cũng đi theo một đám thiếu niên. Mà trong mấy thiếu niên,
có một lang quân tuấn tú sáng láng đầu tiên là kinh hoảng, đảo mắt lại
trừng lớn mắt, lại chuyển mắt, hắn như nghĩ đến cái gì, sắc mặt tái nhợt,
mất hồn lạc phách.

Ánh mắt của lang quân này khiến Trương Khởi, nàng nhìn sang, rốt cuộc

nghĩ tới, hắn không phải là ngũ lang mà mình gặp trong phủ Vũ Văn Hộ
nhà Chu sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.