CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1044

Sau bảy tám người như thế, một người trung niên mặc quần áo cũ nát

nhưng lưng đứng thẳng tắp, gương mặt đen gầy, hai mắt sáng rực, khuôn
mặt vẫn mang phong thái tuấn nhã (đẹp trai, tao nhã) như xưa bước ra. Hắn
cũng đi đến trước mặt Trương Khởi, sau khi cúi người vái chào nàng thật
sâu, người trung niên này chậm rãi nói: "Lang gia Vương Kỷ, đa tạ tiểu cô
ra tay."

Thanh âm vừa rơi xuống, hắn liền ngẩng đầu lên, gương mặt vừa như

cười lại vừa như khóc. Ngay khi Vương Kỷ xoay người rời đi với dáng vẻ
lảo đảo, một phụ nhân trang điểm lòe loẹt từ trong hồng lâu lao ra, chửi ầm
lên với Vương Kỷ: "Hôm nay có người giết chết nữ nhi của ngươi, vậy mà
ngươi còn đi tạ ơn kẻ thù, ngươi làm phụ thân như thế mà được sao?"

Vương Kỷ xem như không nghe thấy, khuôn mặt vẫn có vẻ như khóc

như cười, lúc hắn bước đi, mơ hồ có thể nghe được giọng hát bi thương của
hắn: "Thiên cổ gian nan duy nhất tử hĩ...." Trong giọng hát bi thương như
ẩn chứa sự căm ghét đối với chính mình, bước chân của hắn chao đảo, chớp
mắt đã hòa vào dòng người, biến mất khỏi tầm nhìn của mọi người.

Thật lâu sau khi Vương Kỷ biến mất, mọi người như vẫn nghe được

tiếng khóc của hắn.

Con phố vốn yên tĩnh, lúc này trở nên náo nhiệt đôi chút.

Vô số ánh mắt nhìn chằm chằm vào Trương Khởi.

Nhìn thấy những ánh mắt đó, Thu công chúa cười nhạo nói: "Cũng chỉ

có đám Hán gia tử (người nhà Hán) có cuộc sống không ra gì kia mới đi
xem trọng thanh danh của đồ bỏ đi đó."

Lời này của nàng không được ai đáp lại, trong đám quý nữ chơi chung

với nàng cũng có một hai người là nữ nhi nhà thế gia, như Lý Ánh, là nữ
nhi dòng chính của Lũng Tây Lý thị.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.