CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1096

hậu đồng ý cho thiếp trở lại cố quốc, thiếp nguyện mai danh ẩn tích, che
giấu dung nhan, ở trong dân gian tụng kinh niệm Phật, sống qua ngày."

Lời này làm cho Tiêu Mạc kinh hãi, hắn đau khổ thầm nghĩ: rõ ràng nói

hay lắm , tại sao nàng lại có thể lật lọng như thế được? Phụ nhân giảo hoạt
khiến hắn thật hỗn loạn, cũng khôngnghe rõ câu hỏi của Thái hậu: "À,
ngươi muốn xuất gia, sao không vào am ni cô mà tu hành?"

Trương Khởi khấu đầu không dứt đáp: "Thiếp là chẳng là người tốt gì,

chỉ sợ làm dơ bẩn đất Phật Môn thanh tịnh."

Lời này cũng nhắc nhở Thái hậu một điều, Trương thị này dung mạo

phong tình, kể cả vào am, cũng chạy không thoát theo đuổi của nam nhâni.
Mai danh ẩn tích, chôn giấu dung nhan, đây đúng là một chủ ý thật tốt.

Quan trọng nhất là, hoàng nhi rõ ràng đã bị sắc đẹp của nàng ta mê hoặc,

cả chuyện lừa gạt dấu diếm cũng còn làm được. Nếu nàng gả cho Tiêu
thượng thư, khó bảo toàn sẽ không có người khác muốn ra tay với nàng.

Đưa nàng rời khỏi đất Tề ? Cũng chỉ có thể làm như thế mà thôi.

Ngẫm nghĩ một lát, Thái hậu liền từ ái nói: "Đứa nhỏ cũng là mệnh khổ.

Ngươi đã có yêu cầu như vậy thì tùy ngươi đi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.