CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1113

“Dạ.”

“Mang ra ngoài, mang ra ngoài.”

“Không cần.” Lan Lăng Vương cũng lập tức đứng lên, hắn xoay người

bước đi, vừa đi được mấy bước, Lan Lăng Vương liền quay đầu lại, hắn
nhìn thẳng vào Lâu Thái hậu, trầm thấp nói: “Bà nội, Hoàng thượng thừa
dịp ta xuất chinh, định bắt phụ nhân của ta… Chuyện hoang dâm như vậy,
nếu như lưu truyền ra ngoài, chỉ sợ sẽ bất lợi với Bệ hạ?”

Cái gì?

Lâu Thái hậu chợt ngẩng đầu lên, căm tức nhìn vào gương mặt luôn luôn

trung hậu, luôn luôn gặp chuyện liền nhượng bộ kia của Tôn nhi. Lan Lăng
Vương nhìn mặt của Thái hậu đã tức giận đến xanh mét liền khàn khàn nói:
“Nam tử hán đại trượng phu, ngay cả phụ nhân của mình cũng không che
chở, bảo vệ được, còn xứng là người sao? Bà nội, Tôn nhi chỉ biết, thân là
tướng sĩ, khi xuất chinh đều sẽ để vợ con ở nhà… Nếu vừa ra từ chiến
trường trở về, vợ con liền bị người khác âm mưu chiếm đoạt mất, thì Tề
quốc mênh mông này chỉ sợ là không còn người dám thủ nhà vệ quốc nữa
rồi.”

Hắn lại dám uy hiếp bà, hắn thế nhưng lại dám uy hiếp bà.

Lâu Thái hậu giận đến mặt mũi trắng bệch, chỉ chỉ tay, tay kia của bà run

rẩy không thôi, cũng là nửa ngày nói không ra một chữ, đối mặt với sự tức
giận của Thái hậu, Lan Lăng Vương ngược lại vô cùng trầm tĩnh. Hắn lại
trầm giọng nói: “Bà nội, Trường Cung trung hậu, nhưng cũng không phải là
kẻ ngốc… Ngài thường nói, con cháu của Cao thị luôn đội trời đạp đất, Tôn
nhi tuy bất tài, nhưng cũng không dám quá mức vô năng.”

Nói tới đây, hắn liền nhanh chân bước ra.

Mới ra đến cửa cung, một chiếc xe ngựa liền xông tới trước mặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.