CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1129

A Lục đột nhiên hiểu ra, đúng rồi, A Khởi là bởi vì thất thân, cho nên từ

đáy lòng, nàng đối với tương lai của mình cùng Lan Lăng Vương, đã không
còn nửa điểm trông mong. Nghĩ tới đây, A Lục liền thất đau lòng, không
khỏi khóc rống lên .

Nàng ôm lấy hai chân Trương Khởi , nghẹn ngào nói: "Không...không

được, A Khởi, chúng ta cùng đi, cùng nhau trở về Trần ."

"Được, cùng đi, cùng nhau trở về Trần ." Mới nói có mấy câu như vậy,

Trương Khởi lại cảm thấy mệt mỏi vô cùng. Không chỉ là mệt mỏi, bụng
còn ê ẩm đau nữa .

Trương Khởi cảm thấy lo lắng, vội vàng ôm bụng, vịn vào A Lục không

nhúc nhích.

Mới có một ngày mà nàng đã cảm thấy đau bụng ba lần. A Lục vội vàng

ổn định Trương Khởi, lau nước mắt nhẹ giọng nói: "A Khởi đừng sợ, đứa
bé sẽ không có chuyện gì đâu, chắc là bị ngồi xe ngựa quá lắc thôi."

Một hồi lâu, Trương Khởi mới mệt mỏi lên tiếng: "Ta biết."

Lại qua một hồi, A Lục đưa mắt nhìn ra hàng liễu, cẩn thận hỏi: "Quận

Vương không hề hoài nghi chút nào sao?"

Trương Khởi "Ân" một tiếng, đáp: "Đoán chừng lừa không được mấy

ngày, hiện tại hắn chỉ cho là ta đang nổi điên." Yên lặng, rũ mắt xuống, khổ
sở nói tiếp: "Ta muốn nói cho hắn biết ta đã thất thân, mà ta không dám.......
A Lục, đến trình độ này, ta vẫn còn không dám", nàng lại khàn khàn nói:
"Qua hai ngày nữa, A Lục ngươi theo ta đi nương nhờ cửa Phật thôi. Phật
viết, chúng sinh đều khổ, đi theo Phật sẽ được giải thoát luân hồi cùng mệt
mỏi. Ta thử tin tưởng một lần xem sao."

"Uh, A Khởi, ngươi đừng nói chuyện nữa."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.