CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1127

Lan Lăng Vương xanh mặt, bởi vì tức giận mà hô hấp không khỏi dồn

dập.

Trương Khởi không chút để ý đi đến phía trước, vừa đi, nàng vừa lẳng

lặng nói: "Quận Vương cần gì phải tức giận, cần gì phải như thế? Chỉ vì
một phụ nhân thùy mị. Ngươi tội gì bởi vì ta mà đắc tội với Thái hậu, đắc
tội với bệ hạ."

Vừa nói, nàng là vừa đi ra xa, nàng biết rõ hắn vì nàng, đắc tội với Thái

hậu cùng bệ hạ, lại không hề cảm động, chỉ lạnh lùng đi tới một bên dưới
cây đào, bụi cây này dựa vào một dòng suối nhỏ, bên cạnh còn có hơn
mười tảng đá lớn nhỏ. Nàng ngồi ở trên tảng đá, ánh mắt nhìn chăm chú
những con cá nhỏ bơi qua bơi lại, nghiêng đầu, canh liễu trong tay khẽ
vung trên mặt nước, làm cho bọt nước rối rít nổi lên.

Nét mặt của nàng rất yên tĩnh, chẳng những yên tĩnh, còn mang cả vẻ

lười biếng nữa. Làm như không biết hắn đang sải bước bức tới, nàng đưa
tay xoa mắt, ra điều rất muốn ngủ, dáng vẻ không tim, không phổi này làm
cho bước chân của Lan Lăng Vương đột nhiên chậm lại, bỗng dưng lại
xoay người, bước nhanh mà rời đi

Thấy Lan Lăng Vương rời đi, A Lục vội vàng mang canh mai chua chạy

tới. Nàng ta để chén canh xuống, vừa xoa bóp bắp chân cho Trương Khởi,
vừa ngẩng đầu lên, lo lắng nói: "A Khởi, cần gì phải chọc giận hắn vào lúc
này chứ?" Nàng ta lại khẽ nói: "Lan Lăng Vương quan tâm đến ngươi, mấy
ngày nay, cũng chưa thấy hắn ngủ qua......."

Trương Khởi mệt mỏi rũ mắt, nhẹ giọng đáp: "Ngày đó, lúc hắn nói với

Thái hậu rằng chưa từng nghĩ tới việc muốn kết hôn ta. Ta liền biết rõ đó là
lời thật lòng. Chính ta ở trong lòng hắn, cuối cùng chỉ là một sủng cơ có tí
hương sắc mà thôi, không xứng đứng bên người hắn, không xứng đáng với
danh phận chính thất của hắn, không xứng đồng táng một lăng." Lời này
được nói bằng giọng rất thê lương, trống rỗng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.