CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1164

Bị ánh mắt của hắn khóa chặt, Trương Khởi không cách nào dời mắt đi

được, cũng không dám dời mắt.

Bất tri bất giác, môi của nàng đã bị cắn đến bật máu.

Khuôn mặt nhỏ nhắn trước mắt nhìn qua vô cùng tuyệt mỹ nhưng lại hết

sức quật cường cùng bất khuất, khiến Lan Lăng Vương không biết phải nói
gì.

Hắn khẽ hỏi: "Ta đối với ngươi có chỗ nào không tốt?" Bởi vì tức giận

mà trong mắt của hắn như có ngọn lửa đang thiêu đốt: "Trương thị, ngươi
nói đi, ta đối với ngươi có chỗ nào không tốt hả? Nếu ngươi đi theo người
khác, hôm nay phạm lỗi như vậy sẽ bị kết cục thế nào, ngươi có biết
không?"

Lạnh như thế, cao cao tại thượng như vậy .

Đúng rồi, đây mới là hắn, đây mới thật sự là hắn.

Ở trong lòng hắn, ở trong lòng người đời, hắn cùng với mình, là trời và

đất khác biệt, là mặt trời cùng cỏ dại mà thôi. Trương Khởi từ từ nghiêng
đầu đi. Hắn khóa quá chặt, nàng chỉ có thể dời đi một chút. Nghiêng đầu,
Trương Khởi khẽ đáp: "Dân không sợ chết, làm gì phải sợ cái chết sợ
chứ...... Cao Trường Cung, ngươi cũng có thể giết ta."

"Cao Trường Cung, ngươi cũng có thể giết ta "

Nàng thế nhưng lại dùng cái chết để uy hiếp hắn, nàng lại dám nói, hắn

có thể giết nàng, nàng đoán hắn không thể làm sao? Phụ nhân này, luôn là
có thể nhìn rõ ranh giới cuối cũng của hắn, từng bước từng bước ép hắn
không thể lui được nữa. Lan Lăng Vương rất muốn mắng nàng nhưng cuối
cùng bật thốt lên lại là một tràng cười vang dội, hắn khàn khàn nói: "Giết
ngươi?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.