CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1425

Nắm tay nhỏ mềm mại của Trương Khởi. Vũ Văn Ung vừa đi về phía

bàn cờ bên cạnh, vừa nói: "Không chỉ là trẫm, có lẽ quần thần đều biết. Nói
không chừng ngày mai sẽ có thần tử can gián, muốn tạm giữ Lan Lăng
vương phi đó."

Hắn ta ngồi vào trên giường, mới chậm rãi buông tay Trương Khởi ra,

ngẩng đầu nhìn nàng cười nói: "Như thế nào? Ở bên cạnh trẫm so với ngày
xưa ở Tề có khác không?"

Hắn ta tuy cười, nhưng ánh mắt lại sắc bén!

Hắn ta đang chờ Trương Khởi trả lời.

Trong lòng Trương Khởi lộp cộp. Lo lắng thầm nghĩ: hắn ta càng ngày

càng nghiêm túc, hiện tại còn ngây thơ muốn so sánh với Cao Trường
Cung.

Rũ mắt, Trương Khởi cười thản nhiên, nhẹ nhàng trả lời: "Nếu hậu cung

của bệ hạ chỉ có A Khởi, cuộc sống sẽ rất tự tại." Nàng đảo con ngươi một
vòng. Hì hì nói: "Đáng tiếc bệ hạ là thiên tử, không thiếu nhất chính là nữ
nhân."

Nàng nói thật nhẹ nhàng dí dỏm, nụ cười cũng xinh đẹp rực rỡ, nhưng

Vũ Văn Ung vẫn bất động, hắn ta ngẩng đầu, ánh mắt sắc bén nhìn chằm
chằm vào nàng. Một lát sau, mới cười như không cười hỏi "Như thế này
à?"

Trương Khởi bị hắn nhìn mà không dám nhìn thẳng, cúi đầu dịu dàng lên

tiếng: "Đúng vậy."

Vũ Văn Ung hiển nhiên không muốn thả nàng, hắn ta vẫn còn nhìn chằm

chằm nàng, nhìn chòng chọc một hồi, hắn ta đột nhiên nói nói: "Cao
Trường Cung đã như thế, nàng cũng đã rời xa hắn. . . . Cần gì vẫn thủ tiết
cho hắn?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.