CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1511

Hắn đi đến trước mặt Trương Khởi, đưa tay ra lắc lắc, nhẹ nhàng, dịu

dàng gọi: "A Khởi, dậy đi.". Lão thầy lang đứng ở bên cạnh mở to mắt, tức
giận nói: "Tiểu tử, tăng thêm chút sức nữa đi, phụ nhân của ngươi sẽ không
bởi vì ngươi kêu lớn tiếng, mà bị hù chết đâu!".

Qua tiếp xúc, ông lão dần dần cảm thấy, tính tình của vị hán tử tuấn mỹ

Trung Nguyên động tới là kêu đánh kêu giết này thật ra thì cũng không tệ
lắm. Vì vậy, lão mở miệng nói tới nói lui cũng không e dè cẩn thận như
trước nữa.

Lan Lăng Vương nghe lão nói xong liền hừ một tiếng, động tác lay

Trương Khởi cũng tăng thêm chút lực, giọng nói cũng lớn hơn một chút:
"A Khởi thức dậy đi!"

Bị hắn lay lay liên tục, Trương Khởi cũng từ từ mở mắt ra.

Nhìn vào đôi mắt dần dần lộ vẻ trong trẻo của nàng, Lan Lăng Vương

vui mừng như điên, hắn quét đất xoay người, làm một lễ thật sâu với thầy
lang kia, rồi cất giọng ra lệnh cho hai bên phải trái: "Tặng cho thầy lang
năm trăm lượng hoàng kim!", lời này vừa nói ra, đến phiên lão đầu kia cười
không khép miệng, bao uất ức trong lòng đều được diệt hết.

Vết thương trên trán của Trương Khởi thật ra thì rất nhẹ, chẳng qua là

bởi vì sau khi bị thương không được chữa trị kịp thời, miệng vết thương
dính bẩn cùng với nước lạnh, mới dẫn đến bệnh tình nguy cấp.

Lão đầu trị loại bệnh này, quả thật rất cao tay, chỉ hai ngày, Trương Khởi

đã khỏi, có điều bên trái trên trán, không khỏi để lại một vết sẹo dài khoảng
hai tấc.

Trên khuôn mặt xinh đẹp hoàn mỹ đột nhiên lại có một vết sẹo, vừa nhìn

thấy liền hoảng hốt. Lan Lăng Vương lẳng lặng nhìn Trương Khởi đang
ngồi soi gương, ngay cả chớp cũng không chớp, chú ý quan sát nét mặt
biến hóa của nàng .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.