CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1577

Thượng Châu ở gần lưu vực sông Trường Giang, nhìn cảnh sắc bên

đường dần dần trở nên quen thuộc, tim Trương Khởi đập mạnh và ngày
càng loạn nhịp.

Lúc này, một tên hộ vệ đến gần, bẩm báo: “Quận Vương, tối nay lại có

tuyết rơi.”

Lan Lăng Vương gật đầu rồi ra lệnh: “Cả Đoàn vào thành!”

“Vâng.”

“Nói cho Dương Thụ Thành, chuẩn bị một sân viện ở Thượng Châu, đi

trước dàn xếp lại đi.”

Đột nhiên nghe thấy câu này, Trương Khởi ngạc nhiên quay đầu lại, nàng

kinh ngạc nhìn nhìn Lan Lăng Vương, miệng khẽ hé ra. Nàng muốn hỏi, tại
sao lại là sân viện? Muốn chuẩn bị ở lại nơi này sao?

Đoàn người tiến vào Thượng Châu. Thành này, thật ra thì không được

coi là phồn hoa, đặc biệt nếu mang ra so sánh với Trường An hay Nghiệp
Thành, Đô Thành thì lại càng lộ thêm bình thường.

Thấy Trương Khởi quan sát Thượng Châu, Lan Lăng Vương liền hỏi:

“Không thích nơi này?”

Trương Khởi cúi đầu xuống, rồi nhìn ra phía nam một chút, mới nói:

“Cũng tạm!” Chắc hẳn là không thích rồi.

Lan Lăng Vương thấy thế liền ngăn Dương Thụ Thành đi tìm biệt viện.

Đoàn người lại đến trọ ở tửu lâu.

Tuyết chỉ rơi có một ngày, sang đến hôm sau đã trong xanh quang đãng.

Sau khi đám hộ vệ ngước nhìn bầu trời, lại lần nữa tiếp tục lên đường, lần
này, bọn họ ngày đêm vội vã.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.