CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1578

Cứ phi nước đại như thế, rốt cuộc bốn ngày sau, đoàn người đã đặt chân

tới giải đất Kinh Châu. Đến đây khoảng cách với Kiến Khang đã không còn
xa nữa.

Tương tự cảnh sắc Giang Nam, chỉ bất đồng giọng nói, làm cho Trương

Khởi vừa nhìn thấy Kinh Châu liền cảm thấy mê hoặc, hơi hơi thất thần.

Lan Lăng Vương liếc nhìn nàng, sau đó quay sang Dương Thụ Thành gật

đầu một cái.

Trong khi chờ Dương Thụ Thành vội vã đi tìm biệt viện trú ngụ, đoàn

người tạm thời ở lại tửu lâu. Trương Khởi bị lật nghiêng lật ngả mấy ngày,
đã sớm mệt mỏi rã rời, tâm thần buông lỏng ngay cả ngủ cũng ngon hơn
nhiều.

Bốn ngày sau, Dương Thụ Thành đã mua được một biệt viện cực lớn ở

phía Tây thành Kinh Châu. Viện này tuy lớn, nhưng bởi vì ở Kinh Châu, lại
không phải ở trung tâm nội thành, cho nên giá cả rẻ hơn rất nhiều, diện tích
ước chừng hơn trăm mẫu, trước sau mười mấy phòng, vườn hoa tinh xảo,
núi giả khắp nơi, đầy đủ mọi thứ, chỉ mất có ba bốn trăm hoàng Kim.

Sau khi sắp xếp đâu vào đó, đám người Lan Lăng Vương liền chuyển

vào đó ở.

Nhìn theo bóng dáng của Trương Khởi, Dương Thụ Thành đi tới hỏi:

“Quận Vương, trong viện này vốn có người hầu, có muốn lưu lại một ít hay
không?”

Lan Lăng Vương biết ý tứ của hắn, chắc là lo lắng việc Trương Khởi

không có ai hầu hạ.

Liếc Trương Khởi một cái, Lan Lăng Vương nhàn nhạt nó: “Cho đi

thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.