CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1580

giường. Trong phòng, tản ra mùi trúc thơm ngát vừa đốt, kết hợp với hương
lư từ từ dâng lên, chẳng khác gì mùa xuân.

Ngồi ở một bên gian phòng, mở bàn cờ đen trắng ra, Trương Khởi lại

nhỏ khẽ ngáp một cái.

Một đường dài chạy thật vất vả, đúng là không dễ chịu gì.

Trong nháy mắt, đêm đã buông xuống.

Khi trời tối, hai hộ vệ liền mang theo lồng chim sải bước đi đến. Bọn họ

trực tiếp đi tới trước mặt Lan Lăng Vương, cất cao giọng nói: “Quận
Vương, chúng thần tìm được một con chim gõ kiến!” Nghe người ta nói,
loại chim này, lúc rét lạnh không thích kêu to, chì thích mổ những vật bằng
gỗ lặp đi lặp lại.

Lan Lăng Vương gật đầu biết, hắn nhìn một lát, rồi nói: “Không tệ, đúng

là con chim này.” Dưới ngọn đèn dầu trong thư phòng, hai mắt hắn sáng rõ:
“Trương Cơ nên ra ngoài dùng cơm, chuẩn bị chút thức ăn mang lên đi.”

“Vâng”

Sau khi Trương Khởi ở trong sân đi một vòng lớn, sắc trời đã tối đến

mức đưa tay lên không nhìn rõ năm ngón. Trương Khởi vừa hà hơi vào tay,
vừa đi tới phòng nghỉ.

Đi về phòng, nhìn bốn phía trống không, Trương Khởi có chút hoài niệm

A Lục. Nhưng rất nhanh, nàng lại vứt ý niệm xa xỉ này qua một bên. Sau
khi rửa mặt chải đầu, nàng liền trèo lên sàng tháp ngủ.

Chăn vừa ấm lại dày, cố hương chỉ cách mấy trăm dặm, Trương Khởi rất

nhanh đã rơi vào mộng đẹp.

Ngủ được một lúc, trong bóng tối, Trương Khởi đột nhiên mở mắt ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.