CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1581

Nàng từ từ, từ từ ngẩng đầu nhìn về phía nóc nhà.

Trên nóc nhà, lúc này không ngừng truyền đến, tiếng: “Cốc! Cốc! Cốc!”

hình như có đồ vật gì đó, đang gõ từng phát từng phát lên mái nhà!

Ở nơi này lúc nửa đêm, lại nghe như có tiếng gõ cửa: “Cốc, cốc, cốc!” cứ

thế lặp đi lặp lại,càng không ngừng gõ lên nóc nhà, cực kỳ âm trầm!

Từ từ, từ từ, mắt của Trương Khởi càng ngày càng mở lớn.

Nàng đang ngưng thở lắng nghe những tiếng cốc cốc này, thì theo đó lại

có cái gì đó, đang dùng móng vuốt, cào cào một cái lại một cái, từ từ gạt
mở nóc nhà, sau đó, chui từ lỗ nhỏ mà vào…..

Mặt của Trương Khởi lúc này đã tái nhợt.

Cắn răng, nàng nhẹ tay leo ra khỏi sập, vội vã khoác áo lông cáo lên

người, liền nhanh chóng vọt ra khỏi cửa phòng.

Bông tuyết vẫn đang bay tán loạn đầy trời.

Trương Khởi cúi đầu xông về phía chỉ có ba gian phòng ngăn cách. Nàng

mới vừa vọt tới ngoài phòng chính, chỉ nghe “Ken két” một tiếng cửa
phòng đã được mở rộng, Lan Lăng Vương chỉ khoác trên người một manh
áo đơn đi ra. Dưới trời tuyết tung bay hai mắt của hắn nhìn nàng, sáng ngời
mà tĩnh mịch.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.