CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 160

Về phần muội muội bị Tiêu Mạc chiếm trong sạch, rồi đại phu nhân có

chịu được không, Tiêu Mạc có nguyện ý chọc giận đại phu nhân để sắp xếp
cho nàng ta, cho nàng ta một danh phận không, thì Trương Cẩm không hề
để tâm.

Thời đại cấp bậc rõ ràng, đích thứ khác nhau trời vực, Trương Cẩm thậm

chí không nghĩ đến mình làm vậy là xấu xa.

Âm thanh của Trương Cẩm rất thấp, trừ Tiêu Mạc không người nào nghe

rõ.

Không nghĩ tới nàng ta tính toán như vậy, Tiêu Mạc giương khóe miệng

lên, cặp mắt vô cùng trong suốt, yên lặng nhìn Trương Cẩm.

Đôi tay Trương Cẩm thắt vạt áo, trên khuôn mặt nhỏ nhắn đều là vẻ

ngượng ngùng và vui vẻ. Nàng hình như không biết, mình đang dùng một
câu nhẹ nhàng, để quyết định cả đời của muội muội cùng cha!

Tiêu Mạc cười nhỏ một tiếng.

Tiếng cười của hắn thấp trầm, hùng hậu, giống như tiếng chuông trong

chùa, vừa giống như tiếng địch theo gió xuân bay tới lúc nửa đêm, dịu dàng
cảm động.

Hai mắt Trương Cẩm cũng chảy nước ra.

Tiêu Mạc hình như không có chú ý tới, chúng cô tử lang quân Trương

phủ đều nghiêng mắt nhìn qua bên này, hắn tiếp cận càng gần, thổi ra một
chút hô hấp nóng, nối thẳng qua màng nhĩ Trương Cẩm rót vào trong tim
của nàng, "A Cẩm không thích nàng ấy như thế? Không kịp chờ đợi muốn
phá hủy nàng ấy vậy à?"

"Phá hủy nàng ta?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.