CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1636

Trong lòng Trịnh Du hiển nhiên có quá nhiều uất ức, nàng càng khóc

càng khó kiềm chế, càng khóc càng khổ, nước mắt liên tục chảy xuống,
khóc không thành tiếng.

Thu công chúa vội vàng ôm nàng, vừa vỗ lưng của nàng vừa nói: "A Du

đừng đau lòng nữa, đừng đau lòng nữa." Nàng vốn là người tính tình dễ xúc
động. Bây giờ nhìn thấy Trịnh Du khóc đau lòng như vậy, không khỏi hận
Cao Trường Cung đến nghiến răng. Nhưng vừa hé miệng, thấy chữ trên tờ
giấy trắng lại không nói gì.

Nàng có thể nói cái gì? Từ sau khi Thái hậu chết, cuộc sống của nàng

cũng không dễ chịu, huống chi, hiện tại Lan Lăng Vương đang ở Trần
không gần, nàng có thể nói cái gì?

Trong lúc chúng nữ rối loạn trấn an, tâm tình Trịnh Du rõ ràng có chút

chuyển biến tốt đẹp. Nàng bắt đầu nằm sấp trên bàn nhỏ, nhẹ nhàng khóc
nức nở.

Thấy tâm tình nàng tốt lên chút ít, Lý Ánh là người đầu tiên mở miệng:

"A Du, tờ giấy này từ đâu tới? Có phải chỉ dọa ngươi hay không?"

Lý Ánh vừa nói ra lời này, chúng nữ đều quay đầu nhìn nàng, cả Trịnh

Du cũng ngừng khóc nức nở.

Lý Ánh cầm lấy tờ giấy kia, lầm bầm nói: "Cao Trường Cung hắn vừa

mới đánh một thắng trận lớn, khiến người trong thiên hạ nhìn hắn với cặp
mắt khác xưa. Hiện tại, kể cả Đoạn Thiều tướng quân và Hộc tướng quân,
danh tiếng cũng kém hắn nửa bậc. Hơn nữa có người nói, Thiên hạ tam
quốc, Lan Lăng Vô song. Trong tình huống này, hắn sẽ vì một phụ nhân mà
phóng ngựa Nam Sơn (*), không bàn chuyện quân? Không thể nào!"

(*) phóng ngựa Nam Sơn: ý chỉ thiên hạ thái bình, không cần dụng binh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.