CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1712

Trong những tiếng cười tại đây, Trương Thập Nhị lang liếc mắt nhìn

Hoàng công công bên cạnh, thấy đối phương gật đầu, lập tức cất bước đi tới
chỗ Trương Khởi cùn Lan Lăng Vương.

Trương Khởi mới ngồi xuống không lâu, liền nghe được một giọng nói

vang lên: “A Khởi……”

Trương Khởi ngước mắt.

Nàng vừa ngước mắt, nàng chống lại vẻ mặt ngẩn ngơ của Trương Thập

Nhị lang. Thời gian không quá ba năm, cái này lão lang quân Trương phủ
sống an nhàn sung sướng, rõ ràng tiều tụy hơn nhiều, thấy ba tầng nếp nhăn
trên trán, hiển nhiên cuộc sống của hắn cũng không tốt như vậy.

Trương Khởi từ từ đứng lên, nhìn hắn, nàng cúi đầu xuống vái chào nói:

“Phụ thân.”

“Ôi chao!” Cặp mắt Trương Thập Nhị lang phát sáng, hắn tiến lên một

bước đỡ Trương Khởi, “Hài tử, phụ thân mấy năm qua vẫn nghĩ….” Mới
nói tới đây, hắn đã không nói nổi nữa. Vẫn là Trương Khởi lặng lẽ lui về
phía sau nửa bước, tránh khỏi tay đỡ của hắn.

Trương Khởi nhìn Trương Thập Nhị lang, tròng mắt nói: “Phụ thân cần

gì nói dối, người cũng chưa từng nhớ nhung ta.”

Lời này vừa nói ra, sắc mặt Trương Thập Nhị lang lúc trắng lúc xanh,

hắn lúng túng một lúc lâu, mới nhỏ giọng nói: “A Khởi, dung mạo con, thật
giống mẫu thân con…Năm đó, nàng cũng rất đẹp”, hắn nhìn Trương Khởi
ánh mắt có chút ngẩn ngơ, “Khi đó ta cùng với nàng mới quen biết, nàng
rất hoạt bát, khiến người ta thích, nàng…”

“Không cần nói đến mẫu thân!” Trương Khởi bỗng nhiên ngẩn đầu, nàng

lẳng lặng nhìn Trương Thập Nhị lang, lạnh lùng nói: “Dung mạo của nàng
đẹp nhất nhưng trong mắt người cũng chỉ là một dân đen! Nàng khiến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.