CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1714

Thấy nàng không vui, Lan Lăng Vương nắm tay của nàng, nhỏ giọng

nói: “A Khởi……”

Mới gọi hai chữ, Trương Khởi bỗng nhiên quay đầu lại, nàng chăm chú

nhìn hắn, khàn giọng cúi đầu mắng: “Chàng đừng gọi ta, chàng cũng không
phải người tốt!” Nàng hít mũi, chịu đựng nước mắt tràn ra mi, nghẹn ngào
nói: “Chàng cũng là người khốn kiếp, khốn kiếp!”

Cảm thấy tính cảm của nàng trào lên, Lan Lăng Vương vội vàng đưa tay

ôm nàng trong ngực. Ôm nàng, đem mặt của nàng chôn ở trước ngực mình,
Lan Lăng Vương không nhìn ánh mắt hâm mộ nén tới từ bốn phía, cúi đầu
hôn lên tóc đen của Trương Khởi, khàn khàn nói: “Nhưng mà, ta sửa
đổi……A Khởi, ta sửa đổi.” Giọng nói mơ hồ có uất ức.

Trương Khởi biết mình không thể thất lễ, ít nhất trong trường hợp này

không thể thất lễ. Vì vậy, nàng cố gắng dời đi sự chú ý của mình, cố gắng
không để cho mình suy nghĩ Trương Thập Nhị lang cùng tên khốn kiếp ôm
mình này.

Thẳng qua một lúc lâu, nàng nhỏ giọng nói: “Buông thiếp ra.” Giọng nói

cũng như đã bình tĩnh.

Lan Lăng Vương buông tay, Trương Khởi ngồi xuống liền sửa lại tóc,

cúi đầu chuyên chú nhìn sàn nhà, nhìn mũi chân mình.

Bữa tiệc tối nay, là đón gió tẩy trần cho hai người Lan Lăng Vương. Sau

khi Trần đế nói mấy câu, thỉnh thoảng liền có quý tộc tới mời rượu. Lan
Lăng Vương đứng lên, trước mặt mọi người tính uống mấy ly rượu.

Thấy bên cạnh thanh tịnh chút, Trương Khởi lấy khăn tay ra, lặng lẽ ở

khóe mắt đè.

Đúng lúc này, một giọng nói gọi: “A Khởi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.