CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1730

Vì vậy, lần này trở về, người Trương Khởi muốn gặp nhất chính là hắn.

Hiện tại cảm nhận được sự ấm áp của huynh trưởng, Trương Khải không
khỏi nghiêng đầu qua, nhẹ nhàng dựa vào bờ vai của hắn, thật thấp nói:
“Cửu huynh, A Khởi vẫn luôn nhớ huynh”

Trương Hiên bị nàng dựa vào, thân thể trở nên cứng đờ, thật lâu sau mới

nói: “Ta cũng thế!” Dừng một chút, hắn lại nhỏ giọng hỏi: “Hai, ba năm
qua, muội sống có tốt không? Lúc đầu rời khỏi cố quốc cũng không thuận
lợi nhỉ?”

Không thuận lợi, dĩ nhiên là không thuận lợi. Trương Khởi nghẹn ngào,

thì thào mà nói ra: “Vâng, có mấy lần cũng muốn buông tha. Cửu huynh,
muội thật sự rất nhớ huynh!” Nhớ lại những năm tháng đó, không có người
nào có thể dựa dẫm, bản thân thật cô độc thê lương, vì thế cho dù là cố
quốc không lấy gì làm tốt đẹp này, hay là Trương phủ không ấm áp kia, còn
có cả Trương Hiên người huynh trưởng tuy không cùng lớn lên nhưng lại
vô cùng thân thiết đều trở thành đối tượng để nàng hoài niệm. Cũng tận đến
khi đó, Trương Khởi mới hiểu được, vì sao trong trí nhớ của đời trước, chỉ
có trí nhớ thời thiếu nữ được khắc sâu nhất, thì ra lại chính là năm tháng
tuy không lấy gì làm tốt đẹp, nhưng trong cuộc đời ngắn ngủi của nàng, đó
hẳn là hồi ức tốt đẹp mà đặc sắc nhất.

Lời này của Trương Khởi khiến cho Trương Hiên thật cảm động, hắn

vươn tay ôm lấy nàng, lại xấu hổ mà thầm nghĩ: sau khi A Khởi đi, trong
vòng nửa năm đầu bản thân còn nhớ muội ấy, sau đó liền quên. Không nghĩ
tới muội ấy lại vẫn nhớ mình.

Trong nỗi xấu hổ không thôi, Trương Hiên đột nhiên nhớ lại giao phó

của phụ thân, lập tức nhỏ giọng nói: “A Khởi, muội còn hận phụ thân sao?”

Đột nhiên nghe hắn nhắc tới Trương Thập Nhị lang, Trương Khởi lắc lắc

đầu, nàng thì thào đáp: “Ông ấy coi thường muội.... muội cũng không để ý
đến ông ấy!”, vậy thì vẫn còn hận rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.