CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1791

lão, ngươi nói một câu với Trường Cung, ta cùng chàng lớn lên bên nhau,
từ nhỏ đến lớn, chàng đều đối với ta tốt như vậy, ta còn do chàng tự mình
cầu hôn. Nhưng vì sao, bây giờ chàng đối với ta ác độc, vô tình như vậy?"

Phương lão thở dài nói: "Đứa bé, Trường Cung vô tình, cũng là vì tốt cho

ngươi. Tình hình của các ngươi kéo dài như vậy, còn có ý nghĩa gì nữa
đây?"

Trịnh Du không muốn nghe điều này, vì vậy nàng cũng không bỏ vào tai.

Nàng chỉ chảy nước mắt, liên tục lắc đầu: "Phương lão, ngươi giúp ta nói
với Trường Cung, tại sao hắn có thể đối với ta như vậy? Tại sao hắn có thể
đối với ta như vậy? Ô. Phương lão, ta không muốn hòa ly, những nam nhân
kia, tất cả nam nhân ở Nghiệp thành, không có ai so được với Trường
Cung. Rõ ràng ta có thể lấy được người tốt nhất, tại sao phải chiều theo một
nam nhân kém cỏi? Như vậy ta sống còn có ý nghĩa gì?"

Nàng không ngừng lắc đầu, nước mắt bay tứ tung: "Từ nhỏ đến lớn, ta

muốn cái gì là có thể lấy được cái đó. Tại sao ta muốn có được Trường
Cung lại khó như vậy? Rõ ràng lúc ta gả cho hắn, thì tỷ muội của ta, quý nữ
cả Nghiệp thành lẫn Tấn Dương, đều đố kỵ chúc mừng ta. Nhưng vì sao
hắn nhất định phải cùng ta hòa ly? Sau khi hòa ly, ta lại tìm nam nhân khác,
khẳng định ngay cả trượng phu của bọn muội muội trong tộc Trịnh thị cũng
không bằng. Họ sẽ châm biếm ta, họ nhất định sẽ cười nhạo ta ."

Quan trọng nhất là, nàng vĩnh viễn không phải hành lễ với tiện nhân

cướp đi tất cả của nàng. Vinh quang bây giờ của tiện nhân kia, vinh quang
sau này, sau này toàn bộ đều thuộc về nàng. Tại sao nàng phải chắp tay
nhường, phải cho Trương Khởi ngồi ở vị trí Lan Lăng Vương phi, mà mình
gả cho một người nam nhân bình thường không có binh quyền, không có
cái gì. Về sau chỉ có thể đứng từ xa, nghe người đời hâm mộ và khen ngợi
Trương Khởi?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.