CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1792

Trịnh Du một phen nước mắt nước mũi khóc, nói xong, cũng không biết

qua bao lâu, cảm thấy người phía trước an tĩnh khác thường, nàng mới lau
khô nước mắt ngẩng đầu lên.

Vừa ngẩng đầu, Trịnh Du đối diện với Phương lão đang bừng tỉnh hiểu

ra thở dài và thương hại, xen lẫn bất đắc dĩ. Lúc này Phương lão hiển nhiên
không biết phải nói cái gì, hắn chỉ chăm chú nhìn Trịnh Du, từ từ xoay
người. Cảm thấy trên người hắn tỏa ra lãnh ý, bất tri bất giác Trịnh Du
buông lỏng tay, nhìn Phương lão, từng bước từng bước đi ra ngoài. Không
bao lâu, bóng dáng của lão biến mất ở trước mặt Trịnh Du.

Sau khi thu xếp ổn thỏa, Lan Lăng Vương tắm rửa thay quần áo chuẩn bị

đi đến hoàng cung. Mới vừa tới viện, quản sự dẫn một thái giám đi tới, thấy
Lan Lăng Vương, thái giám kia giọng the thé nói: "Vừa đúng lúc gặp Lan
Lăng Quận Vương."

Cái tên thái giám thật là lạ mặt, Lan Lăng Vương gật đầu cười nói:

"Công công, đây là có chỉ ý sao?" Thái giám này nhìn Lan Lăng Vương,
tương đối khách khí, hắn tươi cười rạng rỡ nói: "Đúng vậy, chúng ta phụng
ý chỉ bệ hạ, cho mời Quận Vương cùng Vương phi vào cung."

Gọi cả Trịnh Du?

Lan Lăng Vương quay đầu ra lệnh: "Gọi Trịnh thị tới."

"Vâng."

Không bao lâu, Trịnh Du vội vàng đi tới, nàng hiển nhiên vội vàng rửa

mặt, son phấn trên mặt lau có chút không sạch, mí mắt sưng.

Vừa nhìn thấy Lan Lăng Vương, nàng liền ngẩng đầu lên, đi tới bên cạnh

hắn, nàng nhẹ nhàng gọi: "Trường Cung. . . . . ." Gọi một tiếng, thấy Lan
Lăng Vương không để ý tới mình, nàng khẽ cắn môi, nhỏ giọng nói:
"Trường Cung, chàng đã không muốn nói chuyện cùng ta rồi sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.