CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1837

Những người này, đều đã sống nhiều năm ở Nghiệp thành cùng Tấn

Dương, đối với Hồ hoàng hậu hiện tại, hay trước kia chính là Quảng Bình
vương phi, đã biết quá tường tận. Cơ hồ là tất cả giới Quý tộc đều nói, tốt
nhất vẫn không nên giao thiệp với Hồ hoàng hậu này, có lúc, nàng ta có thể
ban cho ngươi vạn lượng hoàng kim, nhưng nói không chừng chỉ một khắc
sau, đã vô duyên vô cớ trở mặt. Cũng có lúc, ngươi vẫn nhất mực cung
kính, cố gắng duy trì mối quan hệ tốt đẹp, nhưng nói không chừng chỉ đảo
mắt một cái nàng ta liền quất ngươi một roi, hơn thế lại còn hạ lệnh phong
tỏa việc sinh ý của nhà ngươi nữa.

Vì vậy, khi nghe thấy những lời đồn đãi này Lan Lăng Vương vẫn không

tin, đám người Dương Thụ Thành và Phương lão cũng cùng chung suy
nghĩ.

Trương Khởi ngẩng đầu, chống lại những ánh mắt đang khóa chặt vào

người mình của đám người Lan Lăng Vương, khẽ mỉm cười, từ trong lòng
móc ra miếng ngọc bội kia, "cộp" một tiếng đặt lên trên bàn!

Quả nhiên là sự thật!

Mọi người, ai nấy đều hít sâu không thể tin, riêng Lan Lăng Vương lập

tức cầm ngọc bội kia lên quan sát mấy lần, rồi híp mắt hỏi: "A Khởi đã
dùng cách gì?". Hắn cúi đầu, mắt không hề chớp nhìn nàng chằm chằm,
phụ nhân này, luôn khiến hắn vĩnh viễn nhìn không thấu. Cứ một lần rồi lại
một lần, lúc hắn cho rằng mình đã nhìn thấu tất cả thì lại bị nàng ném ra
một viên mê đan.

Đối mặt với nghi vấn của Lan Lăng Vương, Trương Khởi chỉ trừng mắt

cười khẽ đáp: "Không nói cho mấy người!".

Lan Lăng Vương thấy thế liền cười khổ lắc lắc đầu, hắn phất tay ý bảo

mọi người lui ra. Chờ trong sân an tĩnh lại, hắn mới tiến lên một bước ôm
lấy Trương Khởi, trầm giọng nói: "Hồ hoàng hậu này, có chút tương đông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.