CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1876

Không đúng, không đúng, ta phải mau chóng rời khỏi nơi này, ta muốn

rời khỏi địa phương ghê tởm này! Trịnh Du lau nước mắt, giùng giằng bò
dậy, sau khi vội vàng soi vào gương đồng sửa sang lại một phen, mới hấp
tấp chạy ra ngoài.

Đảo mắt lại mấy ngày nữa đã trôi qua.

Ngày hôm đó, ánh mặt trời vào cuối thu, thật chói chang, chiếu lên trên

người lại vô cùng ấm áp, cũng thoải mái cực kỳ.

Từ lúc Trương Khởi đi vào thư phòng đã hơn một canh giờ rồi, sau khi

Lan Lăng Vương đi, nàng luôn nghĩ cần phải giúp đỡ hắn một tay, vì vậy
liền cố gắng nhớ lại tất cả những kí ức, mặc kệ là quân sự, hay là nội vụ,
thậm chí cả bản đồ, nàng đều tỉ mỉ ghi nhớ ở trong đầu.

Không chỉ như vậy, ngay cả binh thư 36 Kế mà Lan Lăng Vương để ở

trong thư phòng, cũng bị nàng đọc không sót một chữ. Trương Khởi vốn
thông tuệ, khi đã quyết ý làm chuyện gì đó, thì nghị lực này càng thêm kinh
người.

Cũng không biết bận rộn bao lâu, chợt nghe thấy một loạt tiếng bước

chân truyền đến: "Phu nhân, có công công tới truyền chỉ!"

Trong cung có người tới? Trương Khởi nhíu nhíu mày, nàng cầm ngọc

bội Hồ hoàng hậu ban cho bỏ vào trong tay áo, rồi cất bước đi ra ngoài.

Truyền chỉ, là một thái giám trung niên, lão thái giám này trước kia cũng

đã từng đến truyền này chỉ cho Lan Lăng Vương, Trương Khởi vừa nhìn
liền nhận ra. Nghe lão nói xong, Trương Khởi liền hiểu, thì ra Hồ hoàng
hậu ở trong cung nhàm chán, nghe nói Trương Khởi am hiểu kỳ nghệ, liền
hẹn nàng đến đánh vài ván cờ.

"Xin công công chờ một lát!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.