CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1875

Vừa nói xong, liền thấy sắc mặt Trịnh Du đại biến, đột nhiên Hòa Sĩ

Khai duỗi tay, nặng nề quăng một bạt tai, quát lạnh: "Đồ đĩ thõa, đến giờ
này mà còn dám trưng ra sắc mặt đó với lão tử?". Mắng tới đây, hắn tự tay
đẩy Trịnh Du không mảnh vải che thân ngã ra đất, gáy nàng ta đập vào sàn
nhà, phát ra một tiếng "cộp" vang dội.

Không để ý tới cũng không kiên trì nổi nữa, Trịnh Du bắt đầu bật khóc,

Hòa Sĩ Khai đi giày vào, sau đó đi tới trước mặt nàng ta đá đá mấy cái, nói:
"Cút đi, cút đi, mấy ngày nữa ta sắp xếp xong xuôi sẽ thông báo cho
ngươi."

Đợi Trịnh Du nhếch nhác mặc váy áo xong xuôi, dọn dẹp những dấu vết

còn sót lại đâu vào đấy, hắn lại nhếch miệng cười nói: "Sau khi trở về nhớ
bồi dưỡng thân thể cho tốt, xem

《 Tố Nữ Kinh 》cho kỹ càng, đại gia ta

thật không thích người cái gì cũng không hiểu như ngươi chút nào, chờ
ngươi thông thạo chuyện giữa nam và nữ, gia sẽ gọi ngươi tới!".

Nghe đến đó, sắc mặt Trịnh Du liền trắng bệch, nàng ta vội vàng ngẩng

đầu, run giọng nói: "Cái gì, sao lại còn có lần sau?"

"Dĩ nhiên!", Hòa Sĩ Khai đáp, âm trầm nhìn nàng ta chằm chằm, hả hê

nói tiếp: "Chẳng lẽ ngươi còn tưởng rằng đây là một cuộc mua bán? Cút đi,
đồ lăng loàn, khi nào gia cần sẽ cho người tới gọi ngươi!". Nói thật ra thì
hắn rất ưa thích nhìn biểu tình của quý phụ ngày xưa luôn cao cao tại
thượng, thần thánh không thể động tới trong nháy mắt dâng lên tuyệt vọng.
Vì vậy tiếng nói vừa dứt, Hòa Sĩ Khai liền cười lên ha hả.

Trong tiếng cười sang sảng đó, hắn vừa vung tay, bước hình chữ bát

nghênh ngang rời đi.

Cho đến khi hắn ta rời đi một đoạn xa, Trịnh Du mới chậm rãi khịu

xuống, hai tay ôm mặt nghẹn ngào: Tại sao lại như vậy? Tại sao có thể như
vậy? Trường Cung, tại sao ngươi không tới cứu ta?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.