CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1899

Nghĩ đi nghĩ lại, Trịnh Du liền cúi đầu nở nụ cười. Từ cười cười lại

chuyển thành nghẹn ngào.

Trịnh Du ôm mặt của mình nghẹn ngào nức nở.

Cảm giác kinh hoảng khó nói lên lời xông lên tim của nàng!

Trường Cung hưu nàng ta có lẽ vì hắn còn tưởng là bản thân chưa gần

gũi với mình , mặc dù nàng ta là Vương phi của hắn, nhưng vẫn mang tấm
thân xử nữ. Về đến gia tộc, mọi người trong tộc, phụ mẫu của nàng ta nhất
định sẽ coi nàng ta như một xử nữ mà tiếp tục đàm luận nghị hôn.......

Nhưng nàng ta không phải, nàng ta đã không còn là quý nữ trong trắng

nữa rồi? Làm thế nào, làm thế nào bây giờ?

Từ trạng thái hốt hoảng, nàng ta bắt đầu trở nên tức giận cùng đau lòng,

rồi lại chuyển sang sợ hãi, dần dần, trong đầu Trịnh Du chỉ còn một ý niệm:
ta không thể trở về như vậy ! Bất luận như thế nào, ta không thể bị hưu trở
về!

Nghĩ tới đây, nàng ta liền nhanh chóng tỉnh táo lại. Lập tức, buông hai

tay ra, đột ngột lao về phía Trương Khởi.

Chúng hộ vệ đã sớm có phòng bị, thấy nàng ta nhào tới, đồng loạt đứng

ra phía trước bảo vệ phu nhân an toàn.

Nhưng Trịnh Du cũng không phải muốn công kích nàng. Nàng ta chỉ

nhào về phía trước hai bước, thân thể liền vòng vo đổi hướng, quay sang
phía Phương lão, Trịnh Du cúi rạp đầu xuống đất.

Rồi bắt đầu nghẹn ngào cầu tình: "Phương thúc, người nhìn A Du lớn

lên, ta không muốn bị hưu về nhà đâu. Thúc à, ngươi cho ta thư hòa ly đi,
ta muốn Hòa Ly, ta nguyện ý Hòa ly. Ta lập tức liền ký tên Hòa ly!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.