CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1900

Người con gái ngày xưa vẫn kiêu ngạo tự đắc vì mình là dòng chính nữ

Trịnh thị, hiện tại lại quỳ gối trước một người hầu cầu xin không bị hưu,
chỉ cần hai chữ Hòa ly mà thôi.

Phương lão thầm than một tiếng, đảo mắt nhìn về phía Trương Khởi,

trong ánh mắt hơi lộ ra tia nhờ giúp đỡ.

Trương Khởi nhìn một màn này liền nhăn mày lại.

Chưa tới năm ngày nữa là đến kỳ hạn ba tháng ước định giữa Trịnh Du

và Trường Cung, hiện tại cho nàng ta thư Hòa ly, đối với Trịnh Du mà nói,
tổn thất không lớn, cũng có thể nói, là căn bản không hề có tổn thất gì.

Suy nghĩ một hồi, Trương Khởi thầm than một tiếng, nghĩ ngợi nói: Hòa

ly liền Hòa ly đi, dù sao Trường Cung đối với nàng ta vẫn còn có cảm tình,
dù sao bản thân nàng cũng chân chính không bị tổn thương, vậy thì nên cho
nàng ta một con đường sống thôi.

Nàng biết, chỉ có cứng rắn với Trịnh Du, mới có thể triệt để dẹp yên nữ

nhân đã trở nên ác độc đáng sợ này. Nhưng, Cao Trường Cung vẫn còn áy
náy với nàng ta, trong lòng hẳn luôn muốn nàng ta sống tốt. Nếu mà hắn ở
đây, hắn có thể lựa chọn Hưu hay là Hòa ly. Nhưng hiện tại hắn không ở
đây, nàng chỉ có thể xử lý ôn hòa với nữ nhân này.

Nghĩ tới đây, Trương Khởi liền xoay người vào trong phòng.

Không bao lâu, nàng từ trong phòng lấy ra một hộp gỗ, mở ra lấy hai bức

thư Hòa ly đặt ở trên bàn, rồi cầm lấy Hưu thư thu vào tay áo. Trương Khởi
quay đầu, nhìn Trịnh Du đang trơ mắt nhìn chằm chằm vào tay áo mình,
gật đầu nói: "Thư Hòa ly ở đây, ngươi ký tên lên đi, trước khi trời tối lập
tức rời khỏi Vương phủ. Đồ cưới của ngươi, Trường Cung vẫn luôn giữ
nguyên, tất cả người hầu mang tới đây, sau khi Phương lão sửa sang xong,
trong vòng năm ngày sẽ trả toàn bộ về Trịnh phủ".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.