CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1909

Qua một canh giờ sau, Lan Lăng Vương sảng khoái tinh thần mới dắt tay

Trương Khởi đi vào trong viện. Nhìn thấy hắn ra ngoài, Phương lão bước
nhanh đến, đỏ mắt vui mừng nói: "Trường Cung, người đã trở lại".

"Ừm, ta đã trở về", Lan Lăng Vương cười một tiếng với Phương lão, rồi

đáp. Phương lão lau nước mắt, thở dài nói tiếp: "Hàng năm chinh chiến,
cũng không biết lúc nào mới có thể có cuộc sống an bình?"

Lan Lăng Vương trầm mặc, nhỏ giọng đáp: "Mấy ngày nữa, ta sẽ dâng

tấu xin nghỉ nửa năm". Hắn liếc sang Trương Khởi, mỉm cười nói: "Ta mệt
mỏi, cũng muốn thành hôn rồi!".

Ánh mắt Trương Khởi khẽ chuyển, vừa xấu hổ lại vừa vui vẻ nhìn hắn

một hồi, sau đó mới hỏi: "Trận chiến thế nào?".

Lan Lăng Vương cười khổ đáp: "Trận chiến này, bệ hạ đã lừa ta!", nhìn

nét mặt bất an của Phương lão, hắn lại giải thích: "Nhưng như vậy lại hay,
ta liền mượn cơ hội này nghỉ ngơi một chút. Dù sao, nếu hắn dám động đến
tư quân của ta, ta sẽ rút lui từ chức". Với uy vọng của hắn hiện thời, Cao
Trạm dù có hồ đồ thế nào đi chăng nữa cũng không dám lấy chuyện này ra
đùa.

Lại nói, Cao Trạm cũng chỉ là cảm thấy hắn nổi lên quá nhanh, uy vọng

ở nước Tề quá lớn, mới sinh lòng kiêng kỵ mà thôi. Nhưng lúc này đây vừa
được dạy dỗ một bài học, có lẽ hắn ta sẽ từ từ hiểu.

Vừa nghe hắn nói như vậy, Phương lão cũng an định lại một chút. Lan

Lăng Vương quay đầu nhìn về phía lão, hỏi: "Phương lão, phủ đệ của Lan
Lăng Quận sửa chữa như thế nào rồi?"

"Bẩm Quận Vương, tất cả đã chuẩn bị thỏa đáng."

"Thỏa đáng là tốt rồi". Lan Lăng Vương lại cười nói: "Ta chuẩn bị thành

hôn ở đất phong, cũng không thể để cho A Khởi mất thể diện được!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.