CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1915

"Ta không lạnh!", Tô Uy quay đầu sang, hắn nhìn Tân công chúa, nhỏ

giọng cười khổ: "A Hứng, nàng không cần đối tốt với ta như vậy!". Hầu kết
của hắn giật giật, chua chát nói: "Ta không đáng giá!".

"Ta cảm thấy đáng giá là được!", Tân công chúa mở to hai mắt sáng ngời

mà thông tuệ nhìn hắn, trầm thấp lại kiên định nói: "A Uy, ta biết rõ trong
lòng chàng có nàng ấy, vĩnh viễn cũng sẽ không buông bỏ. Nhưng, cuộc
sống vẫn một ngày lại một ngày trôi qua , có lẽ qua mười năm, hai mươi
năm, ba mươi năm, chàng sẽ quên được nàng ấy, sẽ nhớ đến ta!".

Nàng ngước đầu nhìn nam nhân mình vẫn thầm yêu, mím môi mỉm cười.

Nụ cười của nàng không hề giả bộ ngượng ngạo, thậm chí trong lòng của
nàng còn đang nghĩ : Hiện tại Trương Thị cũng đã trở thành Lan Lăng
Vương phi rồi, nàng ấy gả cho người tốt như vậy, A Uy tuy có khổ sở,
nhưng cũng sẽ cảm thấy an lòng. Mà lòng hắn an, cũng sẽ có lúc tiếp nhận
được mình thôi. Thiên hạ này, trượng phu đều thê thiếp thành đàn, A Uy lại
không như vậy. Bởi vì trong lòng hắn có một người, cho nên sẽ không
giống với những trượng phu háo sắc khác, sẽ không nạp nhiều thiếp thất
như bọn họ. Còn nàng… trong lòng hắn coi như nhiều hơn một tỷ tỷ đã là
tốt rồi.

Tô Uy thấy được sự vui vẻ xuất phát từ nội tâm của người bên cạnh, kèm

nụ cười thỏa mãn, trong lòng không khỏi cảm động, hắn từ từ đưa tay, nắm
lấy tay Tân công chúa.

Khi tay của hắn nắm lấy tay bàn nhỏ bé của nàng thì đột nhiên mắt Tân

công chúa liền đỏ lên, lệ nóng quanh tròng.

Thấy nàng rơi lệ, Tô Uy hoảng hốt, vội vàng nói: "A Hứng, nàng làm sao

vậy?".

Tân công chúa chảy nước mắt cười nói: "Ta rất vui mừng!", rồi nàng lại

nức nở: "Ta thật sự vui mừng, nhất thời không kìm được!".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.